Lâm Hoài Hạ nhức đầu: “Dừng, dừng, dừng, anh đừng lải nhải nữa, đều là lỗi của em, ngày mai em gửi chuyển phát nhanh cho anh được chưa?” 
“Nhớ hồi em tám tuổi kéo tóc với bạn nữ cùng lớp kia…” 
“Em gửi thêm ít gạo tơ vàng cho anh nhé? Thêm mấy cân cải ướp dầu ớt nữa.” 
Lâm Tùy Tâm vụng trộm cười gian, thấy tốt thì lấy: “Ok! Nhớ sáng mai gửi luôn đấy, buổi trưa anh muốn ăn vải với cải ướp.” 
Một lúc sau, Lâm Diên Đông cũng gọi tới, Lâm Hoài Hạ không đợi anh cả lên tiếng đã nói: “Sáng sớm mai sẽ gửi một thùng vải chuyển phát nhanh cho anh cả.” 
“Vậy thì cảm ơn Hạ Hạ.” 
Lâm Diên Đông vui vẻ cúp điện thoại, nói với cô vợ trẻ: “Hạ Hạ thật chu đáo, sau này chúng ta cũng sinh một đứa con gái nhé.” 
Tưởng Đình đã gả đến nhà họ Lâm hơn một năm, cũng hiểu rất rõ ba anh em nhà họ Lâm: “Hạ Hạ phản ứng nhanh như vậy, chắc chắn là em hai cũng vừa gọi cho con bé.” 
Lâm Diễm Đông cũng không ngốc, vội vàng gật đầu: “Nhất định là em hai, nó mặt dày nhất nhà mình mà! Nhưng Hạ Hạ vẫn là người chu đáo nhất!” 
Lâm Hoài Hạ ngoan ngoãn chu đáo trong mắt anh cả đang biến thành chú ong mật nhỏ chăm chỉ, bận rộn trong linh điền. Chiều nay đăng một video, chỉ mới vài tiếng cô lại có thêm hai mảnh đất. 
Vui vẻ! 
Sáng hôm sau, cô đóng gói rau củ quả, chia làm ba phần, gửi cho anh cả, anh hai và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749195/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.