🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc dù Lâm Hoài Hạ lớn lên ở nông thôn nhưng chỉ thấy người ta trồng rau chứ chưa bao giờ tự trồng. Bây giờ kinh doanh nông trường riêng, cái gì cô cũng cảm thấy hứng thú, không hiểu gì lại hỏi Đỗ Duy.



Gần đây Đỗ Duy không chỉ giám sát công việc của công nhân trên đồng mà còn làm việc bán thời gian với tư cách là giáo viên nông nghiệp của tổng giám đốc Lâm, vô cùng bận rộn.



Lục Nghiễn hai tay đút túi quần, chậm rãi đi tới: “Hoài Hạ!”



Lâm Hoài Hạ quay đầu: “A, Lục Nghiễn, sao anh lại tới đây? Cuối tuần không phải tăng ca sao?”



“Ừm, dạo này công việc thoải mái.”



Đỗ Duy thầm nghĩ, anh có chắc là thoải mái không, cuối tuần nào cũng tới một chuyến, đâu phải nhàn rỗi.



Đỗ Duy: “Tổng giám đốc Lâm, cô đi trước đi, có chúng tôi ở đây, sẽ không có vấn đề gì đâu.”



Lâm Hoài Hạ: “Tôi còn chưa lên núi xem heo con mà?”



“Heo con mới nuôi được hai ba ngày, không có gì để xem đâu.”



Lục Nghiễn tới, cô cũng không thể bỏ anh một mình, chỉ có thể chờ hôm khác lên núi gặp Thiên Bồng Nguyên Soái của mình.



Trước khi rời đi Lâm Hoài Hạ vẫn không quên dặn dò: “Nhớ cho gà con ăn cám, heo cũng cho một ít.”



Đỗ Duy gật đầu: “Được, tổng giám đốc Lâm.”



Lục Nghiễn và Lâm Hoài Hạ sóng vai nhau trở về, đi trên con đường xi măng mới xây của nông trường, Lục Nghiễn quay đầu nhìn cô, khuôn mặt sinh động hướng về phía ánh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749184/chuong-49.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.