“Được, anh đi làm việc trước đi.” 
Lâm Hoài Hạ đi ra ngoài tiện tay đưa một gốc rau xanh cho Đỗ Duy: “Cầm về ăn thử đi.” 
Lần đầu tiên đến nhà bà chủ tương lai, Đỗ Duy mang về một gốc rau xanh. Khi về đến nhà, mẹ anh ấy đang chuẩn bị nấu cơm trưa. 
Bà Đỗ: “Rau xanh này nhìn ngon quá, vừa vặn nấu bát canh giải nhiệt.” 
Em trai Đỗ Duy không vui: “Rau xanh đắng bỏ xừ, có gì ngon đâu.” 
“Vậy con đừng có ăn, ăn đồ ăn sẵn đầy dầu mỡ của con đi.” Bà Đỗ tức giận cầm rau đi vào phòng bếp. 
Đỗ Duy ngồi xuống tựa người vào ghế sofa nghỉ ngơi, suy nghĩ về việc sắp xếp công việc chiều nay. 
Trong bếp vang lên tiếng thái rau, nửa tiếng sau, nhà họ Đỗ mới bắt đầu dùng bữa. 
Thói quen của bà Đỗ là nếu trên bàn có canh thì phải uống một bát trước khi ăn cơm. 
Nhưng bát canh hôm nay có gì đó hơi khác. 
Bà Đỗ uống xong một bát canh, lại múc thêm cho mình một bát nữa. 
Đỗ Duy nhíu mày: “Mẹ, ngon như vậy sao?” 
Hina 
“Con tự nếm thử đi thì biết.” 
“Vậy để con thử xem.” 
Em trai Đỗ Duy cũng đưa bát tới: “Con cũng nếm thử.” 
Ngon quá! 
“Đây là loại rau xanh gì? Không đắng cũng không chát, có vị ngọt thanh, uống một ngụm canh cả dạ dày đều thoải mái.” 
Em trai Đỗ Duy cũng vội vàng gật đầu: “Rau xanh này ngon thật, anh, khi nào về nhớ mua thêm nhiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749182/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.