“Để ta suy nghĩ cân nhắc.”
Mèo con nhảy khỏi cây quýt, nhanh như chớp chạy vào bếp.
Lâm Hoài Hạ nhếch khóe miệng, ngâm nga một giai điệu trở về phòng ngủ trưa.
Trước khi ngủ cô dạo quanh linh điền một vòng, thuận tiện trồng rau củ ở tất cả chỗ đất trống.
Lần này bước vào, cô phát hiện không gian xung quanh linh điền đã mở rộng rất nhiều, thuận tiện cho cô cất giữ trái cây rau củ.
Lần này cô không thu hoạch hết mà để lại một nửa chờ rau củ tiếp tục sinh trưởng, nở hoa rồi khô héo, để lại hạt giống cho cô làm giống trồng ruộng bên ngoài.
Lâm Hoài Hạ ngủ một giấc, bà Táo đã làm xong việc.
“Chúng ta đồng ý với yêu cầu của cô, chỉ cần cô hứa trong vòng một năm, khi xây sửa miếu Táo quân sẽ mang tượng Bồ Tát Thần Dược, Thần Nông vào là được.”
“Không thành vấn đề.”
Sau khi đạt được hợp tác, Lâm Hoài Hạ lập tức muốn thử dịch vụ giao hàng của bọn họ.
Bà Táo: “Cô để những thứ muốn chuyển vào vị trí chỉ định trong linh điền đi.”
Lâm Hoài Hạ lại đi vào không gian linh điền, không gian linh điền đã thay đổi lớn, chỗ đất trống bên cạnh linh điền có thêm một khung hình tròn vẽ bằng sơn đỏ.
Cô bỏ vào năm giỏ rau xanh, hai giỏ táo và hai giỏ quýt.
Sau đó nóng lòng đứng đợi ở cổng.
Lúc này, mặt trời đã ngả về Tây, mùi thơm của thức ăn và khói lửa bay ra từ bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749180/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.