🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhà họ Từ là một căn nhà hai tầng, nhà họ Lâm có kết cấu gạch gỗ, sân trước sân sau hình chữ ‘Nhật’ (日),chỉ có một tầng. Từ Thanh Trúc đứng trên tầng có thể nhìn thấy sân trước nhà họ Lâm, rướn cổ lên miễn cưỡng thấy được cây quýt cổ xiêu vẹo trong góc sân sau nhà họ Lâm.



Lâm Hoài Hạ bưng rau đi vào sân, đáp: “Thịt khô xào rau muối.”



Thịt khô và rau muối nhà họ Lâm làm là thượng hạng, kết hợp lại với nhau, cái hương vị kia, còn chưa ăn vào miệng Từ Thanh Trúc đã có thể tưởng tượng thơm ngon đến mức nào, lập tức cộp cộp chạy xuống lầu sang nhà họ Lâm bên cạnh.



Rau muối rất tốn cơm, một mình cô ăn không hết cả đĩa lớn, chia cho anh một nửa.



Từ Thanh Trúc bưng đồ ăn về nhà, vừa chạy vào sân đã gọi mẹ.



“Mẹ, mẹ, nhà mình nấu cơm xong chưa?”



Bà Vương cũng nghe thấy tiếng con trai, bưng đĩa rau đi ra: “Xong rồi, con xem con đi, bao nhiêu tuổi rồi còn đi ăn chực nhà người khác.”



“Ôi, con với Lâm Hoài Hạ là gì chứ, ăn nửa đĩa đâu có sao.”



Ba người nhà họ Từ cũng bắt đầu ăn cơm, Từ Thanh Trúc không nhịn được gắp một miếng thịt khô, thịt khô xào thấm đẫm dầu mè.



“Hương vị này đúng là tuyệt vời! Không ngờ Lâm Hoài Hạ còn có tài năng này.” 



Ai chẳng biết thói quen chỉ dùng miệng không dùng tay của Lâm Hoài Hạ, không ngờ cô ra tay lại đỉnh đến thế.







Bà Vương

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749142/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.