Hàng năm nhà họ Lâm chuẩn bị cơm tất niên đều phải mang đồ ăn cho người thân hàng xóm. Trước đây là ông nội Lâm Hoài Hạ đưa, năm nay đổi thành bác cả bác ba đưa. 
Lúc đi đưa đồ ăn, anh hai và Lâm Hoài Hạ còn mang về một đống bao lì xì đỏ.  
Quy định ở đây là nếu chưa kết hôn thì coi như con nít, anh cả đã kết hôn năm ngoái nên năm nay sẽ không được lì xì. 
Lâm Hoài Hạ vui vẻ nhét lì xì vào túi, Lâm Diên Đông mỉm cười: “Đợi đến tối anh cả mừng tuổi cho em.” 
“Dạ.” Nói xong Lâm Hoài Hạ quay sang nhìn anh hai. 
Anh hai làm tài chính, là người giàu nhất nhà. 
Lâm Tùy Tâm đang đếm lì xì, cảm nhận được ánh mắt của cô thì liếc cô một cái: “Dây xâu tiền*.” 
*Dây xâu tiền: người ham tiền 
“Hừ, ai mà không yêu tiền cơ chứ.” 
Cô thất nghiệp từ năm ngoái, mặc dù có nhà ở nhưng bảo hiểm xã hội vẫn là một khoản chi phí lớn. Cô không nói gì nên người trong nhà vẫn chưa biết.  
Hai anh em lại bắt đầu đấu võ mồm, thậm chí còn nhắc đến vụ đái dầm lúc 5 tuổi. 
Chị dâu cả mới gả vào nhà họ Lâm không lâu bị hai người họ chọc cho bật cười. Đây là sinh viên đại học nổi tiếng phát đạt bên ngoài mà chồng cô ấy nhắc tới sao? 
Cãi nhau đến tận buổi tối, trước bữa cơm tất niên một tiếng, phòng bếp nhà họ Lâm chật kín người, tất cả người lớn trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749138/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.