1. 
Thật ra Trần Yếm dị ứng với hải sản, không thích mặc âu phục và ghét xã hội thượng lưu. 
Nhưng anh chịu đựng hết vì Tống Hạn Triết. 
Trần Yếm và Tống Hạn Triết yêu nhau ba năm, không ai nghĩ tốt về cặp đôi này. Trần Yếm là ai vậy, một người mới mở quán bar, ỷ vào việc gia đình có chút tiền mà tiêu xài hoang phí. Khi còn trẻ anh ra nước ngoài du học mấy năm, học được vài câu tiếng nước ngoài, và không học được gì khác. 
Tống Hạn Triết thì khác, từ tiểu học đến trung học, tiếng tăm lừng lẫy trong bảng học sinh xuất sắc, thi đậu trường 211[1] trong kỳ thi tuyển sinh đại học, chọn chuyên ngành quản lý tài chính. Bố là bác sĩ, mẹ là giáo sư, cả nhà đều được giáo dục bậc cao, nếu viết giải thưởng các cuộc thi lên sơ yếu lý lịch, không một nhà tuyển dụng nào có thể từ chối hắn. 
[1] 
Lão Lưu luôn khuyên Trần Yếm đừng thấy người ta trẻ tuổi mà chà đạp, một đứa trẻ nhỏ như thế đã ngã trong tay ông, vừa bước vào cổng trường đại học, mạ non mơn mởn chưa kịp lớn đã bị vùi vào trong đất. 
Khi đó, Trần Yếm luôn nhướng mày trả lời anh ta: Nếu tôi không ra tay thì sẽ có người khác ra tay. Cậu ấy có thể chịu thiệt  thòi  gì ở chỗ tôi, cậu ấy là ông tổ của tôi đấy. 
Trần Yếm thích đứa trẻ này, vừa trắng vừa mềm, làm tình xong sẽ ngoan ngoãn nằm trong lòng anh nũng nịu. Lúc ra ngoài luôn kéo tay anh như đứa trẻ, bình thường nấu cơm cũng thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-dau/237185/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.