Sau hơn 1 tháng trôi qua độ hot của quán vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.
Quán nhỏ quen thuộc giờ không còn là của riêng mình nữa rồi! Đan hơi buồn, nhưng nhìn thấy gương mặt rạng rỡ của Tín vào những ngày qua, cô lại mừng cho anh.
Tín bây giờ lắm tiền lắm! Sơ hở một cái là rủ đi ăn liền thôi.
- Tối về đi ăn ốc đi! Anh bao.
Anh nhấn vào câu cuối khi mời mọc đám trẻ. Nay bọn trẻ vừa mời kết thúc kỳ thi cuối kỳ, phải thưởng nóng chứ!
Kỳ thi cuối kỳ đã trôi qua, một năm học cũ chuẩn bị khép lại. Đan do tham dự kỳ thi Olympic nên không cần phải tham gia kỳ thi trên trường nữa. Phải nói sau kỳ thi đó bạn sống khá thảnh thơi. Còn phần Hoa thì, cô khá hài lòng với bài làm trong kỳ thi cuối này của mình, bỏ ra nhiều giờ ôn luyện để lấy một tiếng làm bài trong phòng thi, cô thấy quả thật rất xứng đáng, có lẽ lần này cô vẫn mất cơ hội nhận xuất học bổng nhưng bù lại giải thưởng Olympic Đan giành được thì cũng đủ phè phởn cho năm học sau rồi.
- Rồi mấy đứa ăn gì nè?
Tín cầm cái menu khi vừa ngồi xuống cái bàn ở quán ốc.
- Lấy em 1 dĩa mì xào trứng.
- Sao lúc nào vào quán ốc cũng gọi mì xào là sao?
Thái lên tiếng dè bỉu khi nghe Hoa gọi món. Chịu thôi, cô có biết ăn ốc đâu chứ! Ngó trong thực đơn, chỉ có mỳ xào là ăn được thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-anh/2699139/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.