Sau lần chứng kiến buổi gặp mặt, Đan không thể ngừng suy nghĩ về nó. Ruốt cuộc người anh ấy trò chuyện khi ấy là ai?
Cơn tò mò cuộn trào làm đôi chân vô tình dẫn bước tới quán. Đan ngập ngừng đứng trước quán một hồi rồi dứt khoát đẩy cửa bước vào.
- Cho em ly trà đào cam sả.
- Ủa Đan?! Em tới một mình à?
Tín tay khất ly nước ngẩng đầu nói chuyện. Buổi trưa vắng khách, anh nhân cơ hội điều chế món mới. May thay có người xuất hiện thử nghiệm, anh gọi Đan vào, đôi tay thuần thục pha chế.
- Em thử xem. Món mới của tiệm đó.
Đan cầm ly nước màu hồng nhạt, đưa lên miệng nhấp nhẹ. Vị thanh thanh ngọt ngọt lạ miệng, vừa mát vừa ấm, ly nước này được uống vào mùa thu thì hết xẩy.
Đan hào hứng đưa biểu cảm cho Tín xem như một lời đánh giá.
- Ngon quá anh!
- Hì hì đương nhiên rồi. Em là người đầu tiên nếm thử đấy.
Nụ cười điển trai cùng câu nói vui tai làm má Đan ửng hồng. Theo đà xém quên mất chuyện chính mình tới đây. Đan cẩn trọng đặt ly nước xuống, dè dặt hỏi:
- Cái chị hôm trước tới quán gặp anh là ai vậy nhỉ? Nhìn xinh quá chừng!
Tín nghe Đan nói thì bật cười, anh xoa đầu cô một cái rồi ra hiệu cho Đan ra cái bàn gần đó.
- Cô giáo dạy Địa cấp ba của anh.
- Cô giáo sao?! Em nhìn thấy vẫn trẻ lắm.
Anh cũng không ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-anh/2699122/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.