- Chơi vui nhỉ?
Hoa bị câu nói của Minh làm cho ớn người. Rõ ràng nụ cười rất tươi thế mà lại thấy rợn óc, rõ ràng giữa cô và Toàn là tình bạn trong sáng thế mà lại lật đật giải thích:
- Tại Toàn nhờ tôi có chút việc.
Minh đi lên, chen vào ngồi giữa Hoa và Toàn, hậm hực quanh sang Hoa giật phắt cây kem trong tay cô, tự nhiên mà ăn. Thái cũng bay qua ngồi ngoài rìa kế Toàn, học theo Minh, giật luôn cây kem đang cắn dở của Toàn bỏ vào miệng. Truyện Ngược
Cái ghế đá diện tích bao nhiêu, thế mà lại bị bốn con người chen chút nhau thấy khổ.
- Hai người đi đâu đấy?
Thái tống hết cây kem vào miệng rồi mới quay sang dò hỏi.
Tự nhiên bị phá đám, đâm ra tâm trạng hơi cọc, Toàn đáp cụt lủng:
- Trung tâm thương mại.
- Làm gì? - Minh hỏi.
- Đi chơi.
Mặc dù có thể nói rõ là nhờ Hoa tư vấn quà chọn mẹ, nhưng Toàn không muốn nói vậy. Muốn nghe hiểu lầm như thế. Nhưng mà cũng không hẳn là hiểu lầm, nó gần như là đi chơi luôn còn gì. Nghĩ thế Toàn thấy mình cũng đúng nên gương mặt trông rất tự nhiên, vui vẻ.
Trái đó thì mặt Minh đen lại, cậu bắt đầu nổi cuồng phong trong lòng, liếc mắt qua Hoa ra điều dỗi cô.
- Toàn muốn mua quà tặng mẹ nên nhờ tôi tư vấn giúp.
Toàn nghe Hoa giải thích như thế thì trong lòng không vui. Cậu thấy cứ để hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-anh/2699102/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.