………………
Tào Mộ An che miệng. Cô cũng chỉ tiện miệng nói chơi, sao lại dễ dàng trúng như vậy.
“Không phải. Cụ thể anh cũng không rõ. Em thử tiếp xúc xem sao, tốt nhất có thể phát triển thành khách hàng của chúng ta. Không phải để làm bài PR bôi xấu, mà hướng đến khách hàng hợp tác lâu dài, ổn định.”
“Việc này hơi khó đấy. Dù sao cô ấy cũng là ảnh hậu toàn năng, giải thưởng trong và ngoài nước đều có. Công ty chúng ta chỉ là một studio nhỏ.”
“Có muốn hợp tác thì chắc cũng không tìm đến chúng ta. Ưu thế của công ty chúng ta ở đâu chứ?”
Tào Mộ An đảo mắt, cố tìm điểm mạnh, nhưng dường như chẳng có gì.
“Em tự nghĩ cách đi. Thành công thì anh trích cho em 50%.”
Từ Thanh Dã nhún vai, khách hàng không thể lúc nào cũng do anh kéo về.Người khác cũng phải nỗ lực chứ.
“Được, vậy em cố gắng thử.”
Nghe đến chuyện được trích 50%, Tào Mộ An lập tức nghẹn lời, nói chẳng nên câu.
“Ừ, cứ ôn hòa phối hợp, cùng nhau hỗ trợ, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.”
Từ Thanh Dã vui vẻ gật đầu, nhân viên cuối cùng cũng chịu nỗ lực rồi.
Sau khi nhận nhiệm vụ, Tào Mộ An trở về thành phố A tìm Dịch Hòa để bàn bạc phương án cụ thể.
Bắt được tin về ảnh hậu không phải chuyện chỉ vài câu là xong, vẫn phải “đúng bệnh bốc thuốc”. Trọng điểm chắc chắn nằm ở hôn nhân.
Nhưng những nguyên nhân sâu xa khác thì tạm thời chưa rõ, cần đến nơi phân tích kỹ lưỡng hơn.
Từ Thanh Dã thì chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-an-dua-tro-thanh-chinh-cung/4676721/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.