Người đại diện gần như lập tức hiểu ý, cười tủm tỉm đứng dậy, đẩy Tô Ý Thơ về phía Dịch Hòa. Cô loạng choạng, suýt ngã vào lòng anh.
“Tiểu Tô, em ngoan ngoãn nói chuyện với tổng giám đốc. Anh ra ngoài chờ, nhớ giữ thái độ tốt một chút.”
Nói xong, người đại diện lập tức bước ra ngoài. Tào Mộ An cũng đi theo, vừa ra khỏi cửa liền thuận tay khóa lại.
Nghe tiếng khóa cửa “tách” một cái, người đại diện khẽ chửi thầm:
“Mấy bà tổng, toàn một dạng đáng khinh. Thấy phụ nữ là chảy dãi.”
Khóa cửa xong, Tào Mộ An quay lại phòng riêng. Cô còn chưa kịp mở lời thì Tô Ý Thơ im lặng nãy giờ đã lên tiếng trước:
“Các người là ai? Không phải thực sự tới bàn chuyện đại ngôn chứ? Tốn công sức lớn như vậy để tìm tôi, rốt cuộc muốn gì?”
Người đại diện vừa rời đi, Dịch Hòa liền đỡ cô ngồi dậy.
Ánh mắt Dịch Hoà nhanh chóng tránh đi, gương mặt hơi đỏ, trông có chút lúng túng.Chẳng còn chút dáng vẻ “đáng khinh” như lúc mới vào.
Tô Ý Thơ đã lăn lộn trong giới này nhiều năm, nhìn người chuẩn xác. Ai ôm trong lòng những suy nghĩ bẩn thỉu, cô chỉ cần liếc mắt là biết.
“Sao cô biết tôi không phải đến để bàn đại ngôn? Chẳng lẽ tôi không thể thật sự coi trọng cô sao? Dù sao thì… cô cũng rất đẹp.”
Dịch Hòa tò mò nhìn người trước mặt. Tô Ý Thơ đẹp theo kiểu tiểu thư khuê các trong phim cổ trang, làn da trắng mịn, đôi mắt to như mắt nai.
Chỉ là khí chất hơi u buồn, thoáng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-an-dua-tro-thanh-chinh-cung/4676696/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.