Trên đường kẹt xe, lại không mua được vé, Từ Thanh Dã trở về thành phố A đã là trưa hôm sau. Vừa về đến nhà, anh lập tức xông thẳng vào phòng Thẩm Xác.
Đồ đạc đã được dọn đi, cửa cũng không khóa. Anh đẩy cửa bước vào, căn phòng trống rỗng.
Những dấu vết vốn dĩ chẳng nhiều nhặn gì giờ cũng hoàn toàn biến mất. Nhìn căn phòng sạch sẽ đến mức lạnh lẽo, lòng Từ Thanh Dã bỗng thấy trống trải.
“Dọn dẹp sạch sẽ thế này, là không định quay lại nữa sao?”
Anh đóng cửa lại, lẩm bẩm một câu, vừa khéo bị Tào Mộ An đang từ trên lầu ném đồ xuống nghe thấy.
“Chắc là sẽ không về nữa đâu. Ký hợp đồng với công ty lớn rồi, sau này chính là tiền đồ rộng mở, tương lai trở thành minh tinh nổi tiếng, sớm muộn gì cũng mua biệt thự bạc tỉ thôi...”
Tào Mộ An còn đang huyên thuyên thì Dịch Hòa từ phía sau lao tới, bịt miệng cô lại rồi kéo lui vài bước.
“Cậu làm cái gì vậy?!”
Tào Mộ An bị dọa giật mình, lập tức gỡ tay Dịch Hòa ra, trừng mắt liếc Dịch Hoà một cái.
“Tôi nói toàn là sự thật, sao lại không được nói?”
“Cô nương ơi, lời nói thật mới dễ đau lòng. Cô im miệng dùm cái.”
Dịch Hòa bất đắc dĩ, sắc mặt Từ Thanh Dã đã khó coi đến mức đó, Tào Mộ An còn cố tình nói mấy câu như xát muối vào lòng người ta, không thấy anh ấy đang chịu đựng sao?
Từ Thanh Dã đóng cửa lại, quay đầu liếc nhìn hai người, ánh mắt mang chút chán ghét vì bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-an-dua-tro-thanh-chinh-cung/4676677/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.