“Ba của cậu... cách ——”
Hoàng ca vừa nói vừa nấc lên vì men rượu, giọng càng thêm mơ hồ. Từ Thanh Dã vội ghé sát lại để nghe rõ hơn, vừa mới tiến gần một chút thì mùi rượu nồng nặc đã xộc thẳng vào mặt.
“Ba của cậu, là người tốt!”
Hoàng ca lẩm bẩm một câu, chưa kịp để Từ Thanh Dã hỏi thêm gì đã gục đầu xuống bàn ngủ mất.
Từ Thanh Dã nhìn người đàn ông đang ngáy khò khè mà bất đắc dĩ thở dài, lại rót thêm rượu.
Hoàng ca không có dấu hiệu muốn tỉnh, mà Từ Thanh Dã thì không biết nhà Hoàng Ca ở đâu. Lật tới lật lui cả danh bạ thông tin cũng không tìm được liên hệ nào, anh đành khiêng luôn người về nhà mình.
Hoàng ca nặng gần 90 ký, Từ Thanh Dã tốn không ít sức mới đưa được lên ghế sofa. Đứng tại chỗ thở hổn hển, anh không khỏi tự giễu: Rốt cuộc đêm nay mình đang làm cái gì vậy?
Không buồn ngủ chút nào, Từ Thanh Dã ngồi cả đêm trong phòng làm việc, gửi cho Tào Mộ An một đống nhiệm vụ công việc. Sau đó lại lên các trang tuyển dụng để liên hệ mấy người có hồ sơ tiềm năng, gần như cả đêm đều bận tối tăm mặt mũi.
Sáng hôm sau, Hoàng ca tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong nhà Từ Thanh Dã, xoa xoa đầu nhớ lại chuyện tối qua. Trong đầu hiện lên dáng vẻ ân cần rót rượu của Từ Thanh Dã.
“Nhóc con, còn dám trộm nghe lời anh mày nói.”
Hoàng ca bật cười, định đứng dậy xem Từ Thanh Dã đã dậy chưa, thì thấy cậu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-an-dua-tro-thanh-chinh-cung/4676664/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.