Động tác của Thẩm Xác rõ ràng chẳng có gì đặc biệt, nhưng nhìn vào lại cứ như đã được thiết kế tỉ mỉ từ trước.Từ Thanh Dã nhìn đến ngẩn người còn chưa debut đã như thế này rồi, thật không dám tưởng tượng tương lai sẽ mê người đến mức nào.
Anh khẽ hắng giọng, giả vờ như ánh mắt mình vừa rồi, không phải vẫn luôn dõi theo giọt nước lăn dài xuống làn da Thẩm Xác.
Thẩm Xác vẫn đang xoa tóc, chẳng hề hay biết gì. Chỉ là đối diện quá yên tĩnh khiến anh cảm thấy có chút không quen. Quay đầu nhìn vào màn hình, liền thấy Từ Thanh Dã đang ngẩn ngơ nhìn mình.
“Bận gì mà nói với em được hai câu đã thất thần rồi?”
“Không không, anh chỉ đang nghĩ xem lúc đến thăm em nên mang gì theo. Em có muốn gì không?”
“Không cần, anh đến là được.”
Ở đoàn phim Thẩm Xác được lo liệu cơm ngày ba bữa, những thứ khác cũng không có thời gian để dùng tới. Thật sự mà nói thì không thiếu thứ gì.
“Biết ngay là em nhớ anh mà. Anh đến liền đây!” (Edit: Thằng nhỏ sao chịu nổi dị anh…)
Từ Thanh Dã cười hì hì, tay không ngừng gõ lên điện thoại. Anh đã đặt xong một xe cà phê và một xe đồ ngọt chuẩn bị tiếp ứng, đến nơi phải chăm sóc đoàn phim thật tốt mới được.
“Anh bớt tự luyến đi. Không nói với anh nữa, em đi nghỉ đây.”
Thẩm Xác hiếm khi để lộ một nụ cười nhẹ. Anh nhìn Từ Thanh Dã, thấy anh đang chống cằm, nghiêm túc nhìn mình qua màn hình đôi mắt ấy thật đẹp, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-an-dua-tro-thanh-chinh-cung/4676658/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.