Hạ An Nhiên không đi gặp Thẩm Hi không phải là vì chuyện lần trước, thựcsự lúc này cô không có thời gian, ngay cả thời gian về nhà cũng khôngcó, vì vậy mà An Nhiên còn bị mẹ chụp cho cái mũ “có bạn trai quên ngaymẹ”.Nguyên nhân không phải do ai khác mà chính là cái tên Tô Mộc Thần kia, gần đây tối nào anh ta cũng đi tới khuya mới về nhà, mà cô lại không thể để Duệ Duệ ở một mình trong căn nhà kia được, bé sẽ sợ mà khóc mất.Hạ An Nhiên dỗ Duệ Duệ ngủ, muốn dỗ nhóc con này đi ngủ rất khó khăn,thỉnh thoảng bé lại ầm ĩ đòi Tô Mộc Thần, nhưng sau khi dỗ ngọt vàitiếng, bé sẽ không cố chấp, hai mẹ con ôm nhau ngồi xem phim hoạt hìnhmột lúc, sau đó đi tắm rửa và leo lên giường đi ngủ.Hạ An Nhiên bê laptop ra phòng khách làm việc, tiện thể ngồi chờ “tóm” bằng được cái tên đã mấy ngày không thấy bóng dáng kia.Đến khi Hạ An Nhiên gõ được gần mười nghìn chữ, Tô Mộc Thần mới lững thững trở về.Anh ta vừa bước chân vào cửa, Hạ An Nhiên đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc,cô nhíu máy ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ.Tô Mộc Thần thay dép lê, cau mày nhìn Hạ An Nhiên đang ôm laptop làm ổ trên sofa trong phòng khách.“Không phải cô đang đợi tôi đấy chứ?”Tô Mộc Thần hơi ngây người, nới lỏng cà vạt trên cổ.“Đương nhiên không phải.”Hạ An Nhiên chuyển mắt sang nhìn màn hình laptop, ngón tay gõ thoăn thoắttrên bàn phím, ghi lại những gì vừa lướt qua trong đầu.“Nếu không phải đợi tôi, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-tre-den-tu-tuong-lai/3106561/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.