Chương trước
Chương sau
Quan Tâm một mặt dùng ngôn ngữ kích thích Hứa Phong Diêm, một mặt cách quần lót ma sát bộ phận sinh dục, hai cánh hoa cách quần lót mỏng manh đang chảy ra dâm thủy: "Anh, bây giờ em chỉ mặc quần lót anh mua, không có mặc gì khác, anh đoán xem em đang làm gì?". Âm thanh cậu mang theo tiếng thở dốc nức nở ướt át, Hứa Phong Diêm không khỏi tưởng tượng ra dáng vẻ của em trai hiện giờ mà "đứng" lên. Cách một bức tường em trai chỉ mặc cái quần lót gần như trong suốt, cái gì cũng không mặc, nằm sấp trên sàn nhà, cái mông nhỏ tròn tròn trắng nõn. Em ấy dùng ngón tay tách hai mép thịt, dâm thủy lập tức ồ ạt chảy ra, thấm ướt vải dệt, lỗ nhỏ căng chặt như ẩn như hiện.
Dương vật Hứa Phong Diêm cương cứng ngắc, giờ phút này hắn đã nhận ra hắn không thể trốn tránh được nữa, hắn muốn Quan Tâm, muốn đem em trai đáng yêu của hắn đè trên mặt đất hung hăng cắm vào, cắm vào hoa huyệt của cậu đến tận tử cung, thao đến cậu không thể nói lời câu dẫn hắn nữa, chỉ có thể khóc lóc cầu xin tha thứ.
Nhưng hắn không thể, đó là em trai mà hắn yêu thương suốt hai mươi năm nay.
Nước lạnh xối vào người Hứa Phong Diêm cũng xối đi dục niệm của hắn, hắn hung hăng đá bay sọt đựng đồ bẩn trong góc phòng, quần áo bẩn rơi ra tứ tung, trong đó còn có cái khăn tắm mà hắn tìm mãi không thấy.
Hứa Phong Diêm đem khăn tắm cầm lên, khăn lông hơi ẩm ướt, hắn theo bản năng chà sát, không biết vì soa lại nhớ tới sự việc ở phòng thử quần áo, bộ phận sinh dục của em trai bị hắn xoa nắn đến phun nước. Hứa Phong Diêm giống như ngộ ra cái gì, đem khăn tắm đưa lên mũi ngửi, quả nhiên có một cỗ mùi vị ngọt ngọt tanh tanh, không khác gì mùi dâm thủy của Quan Tâm.
Quan Tâm không biết bí mật của mình đã bị phơi bày, cậu banh chân trái ra, bộ phận sinh dục ướt át bày ra trong không khí, ngón tay ngoáy ngoáy trong nhục thịt, làm dâm thủy chảy ra khắp nơi, đợi anh trai đi ra, thấy chính mình như vậy sẽ không khống chế được đến lúc đó cậu sẽ thuận thế đẩy anh ngã xuống rồi chính mình ngồi lên người, trước dùng hoa huyệt làm cho anh ấy bắn một lần, lại cho anh ấy tiến vào phía sau .
Quan Tâm nhịn không được cắn môi cười trộm, giống như những ảo tưởng đó là sự thật.
Hứa Phong Diêm mở cửa, nhìn Quan Tâm ngồi đó, mắc cá chân còn treo quần lót, hai chân banh ra để lộ cửa huyệt phấn hồng nộn nộn, trên mặt còn có một tia đắc ý chưa kịp thu hồi, nháy mắt hắn liền hiểu mọi thứ. Hứa Phong Diêm đem khăn tắm đến trước mặt cậu, nhìn thẳng vào mắt cậu: "Đây là chuyện gì?".
Quan Tâm cả người đều ngốc ra, anh trai hắn tính khí tuy tốt nhưng tuyệt đối không chịu đựng người khác lừa hắn, ánh mắt hắn như vậy chứng minh hiện tại hắn đã nổi giận thật sự.
Quan Tâm không nghĩ tới chuyện lại thất bại trong gang tấc, ủy khuất không nhịn được mà rơi nước mắt. Nhưng lúc này Hứa Phong Diêm cũng không có mềm lòng, hắn nhìn chằm chằm cậu, một câu an ủi cũng không nói, ánh mắt hắn giống như đang nói 'nhìn cậu còn giả bộ như thế nào nữa'.
Cả người Quan Tâm co rút đau đớn, cậu là vì ai mới trăm phương nghìn kế tính toán câu dẫn, rõ ràng là anh trai đối với cậu động tâm, hiện tại nhìn cậu như thứ hạ tiện. Cậu khịt mũi, được ăn cả ngã về không: "Là em làm, làm sao? Là em hạ lưu, muốn nam nhân thượng, đánh chủ ý đến anh, lấy khăn tắm của anh tự an ủi, sự thật đã rõ ràng, anh còn muốn em nói cái gì, nói em trai của anh căn bản không hề ngoan ngoãn, không lúc nào là không câu dẫn anh? Đúng vậy, là em xấu xa, ở phòng thử quần áo là cố tình câu dẫn anh."
Quan Tâm khóc rống phát tiết, chật vật ngồi phịch trên đất, cậu căn bản không dám nhìn Hứa Phong Diêm, anh trai hiện tại nhất định rất chán ghét cậu, ngay cả cậu cũng cảm thấy bản thân rất xấu xa.
"Đứng lên". Hứa Phong Diêm đi qua kéo Quan Tâm lên.
Quan Tâm hất mạnh tay hắn ra, quật cường nói: "Không cần anh đuổi, em mặc đồ xong sẽ tự đi".
"Anh cho em đi sao??!!"
Cậu chưa từng thấy anh trai giận dữ như vậy, sợ tới mức ngốc lăng, khóc cũng không dám khóc.
Giây tiếp theo cơ thể cậu đã bay lên, ghé vào đầu gối Hứa Phong Diêm ."Ba!" một tiếng, dấu tay đỏ bừng in trên mông nhỏ. Quan Tâm không dám tin anh trai cư nhiên đánh cậu, sợ hãi bò bò ra, Hứa Phong Diêm hung hăng nắm chặt cái eo nhỏ làm cậu căn bản không thể nhúc nhích.
Quan Tâm khóc lóc cầu xin tha thứ: "Anh, em đã biết sai..."
"Sai cái gì?"giọng nói Hứa Phong Diêm trầm thấp nghe vào tai liền cảm thấy nguy hiểm cận kề. Cậu thút thít nói nhỏ: "Không nên câu dẫn anh...".
"Không phải" Hứa Phong Diêm sờ sờ dấu tay trên mông em, thở dài nói: "Em không nên tự khinh nhục chính mình, thích một người vĩnh viễn không phải là không tự trọng.."
Hứa Phong Diêm hôn nhẹ lên mông cậu, nơi dấu tay vẫn còn sưng đỏ. Quan Tâm nhịn không được phát run, thân thể mềm nhũn như con mèo nhỏ, nhẹ giọng nói: "Anh, cho em nhìn anh được không? Đây không giống sự thật...".
Quan Tâm xoay người lại, nước mắt càng không ngừng rớt xuống, Hứa Phong Diêm giúp cậu lau sạch rồi lại nhẹ nhàng cắn lên môi cậu. Quan Tâm ôm bả vai anh trai, ngồi trên đùi anh trai, nhìn ánh mắt ôn nhu của anh ấy lại nhịn không được muốn khóc, khụt khịt mũi làm nũng: "Em thật sự thích anh".
Hứa Phong Diêm cọ cọ cái mũi hồng hồng của Quan Tâm: "Anh cũng rất thích Tâm Tâm".
"Em thích anh kiểu hai người hai người thích nhau sẽ làm tình..." Quan Tâm đánh bạo duỗi đầu lưỡi vào miệng Hứa Phong Diêm, lập tức bị hắn hàm trụ hôn sâu lên.
"Anh cũng là kiểu thích cùng Tâm Tâm làm tình." Hứa Phong Diêm vuốt ve trên da thịt Quan Tâm, bắt được đầu vú non nớt của em trai rồi ra sức chà đạp, làm cậu thoải mái kêu ô ô, hoa huyệt khép mở không ngừng chảy nước.
"Anh, anh sờ nơi này, giống buổi sáng sờ em" Quan Tâm nhướn nhướn người, đem âm hộ năng lên, hướng vào tay Hứa Phong Diêm cọ cọ. Hứa Phong Diêm thuận thế áp cả lòng bàn tay vào đó ra sức ma sát, nước ở nơi đó của cậu rất nhiều, chỉ nhẹ nhàng chạm một cái, đã phun đến ướt tay. Hắn đem dâm thủy quệt lên bụng nhỏ của cậu sau đó nâng hai chân cậu lên, đem đầu chôn vào.
"Anh!" Quan Tâm giật mình lui ra sau, anh ấy như thế nào có thể liếm chỗ đó, rất bẩn. Hứa Phong Diêm ngoặm toàn bộ lồn nhỏ của cậu vào miệng, giây kế tiếp lại nút mạnh một cái, cả người Quan Tâm lập tức mềm nhũn, mê mê sảng sảng không còn cự tuyệt được nữa.
Hứa Phong Diêm đem đầu lưỡi mô phỏng dương vật, cắm vào lỗ lồn chặt khít, một lát lại cắn cắn hột le. Tiếng nước nhóp nhép liên tục truyền ra, Quan Tâm ôm chặt đầu Hứa Phong Diêm, mông nhỏ lắc lư, trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ: "Ân... Anh dùng lưỡi làm em thật thoải mái".
Hai tép thịt gắt gao kẹp chặt đầu lưỡi Hứa Phong Diêm. Nhục huyệt này của em trai thật là muốn mạng của hắn, không liếm nhiều một chút côn thịt của hắn cân bản không chen vào được. Hứa Phong Diêm trong trong ngoài ngoài đều liếm qua một lần, Quan Tâm nhuyễn ra thành một vũng nước, bắp đùi căng cứng, lỗ lồn không ngừng chảy nước.
Hứa Phong Diêm nhìn bộ dáng thoát lực của cậu có chút không đành lòng làm đến bước cuối, Quan Tâm lại kiên quyết ngồi lên háng hắn, một bộ dáng muốn đem kê ba của hắn nuốt vào.
"Thật sự sợ em". Hứa Phong Diêm sợ cậu lỗ mãng thương tổn chính mình, chỉ có thể phối hợp theo, một tay nắm eo Quan Tâm, một tay đỡ cặc vào lỗ nhỏ. Quy đầu cực đại từng chút một tách ra dũng đạo, Quan Tâm bị đau đến con mắt đều đỏ, nhưng vẫn cố chịu cắn chặt hàm răng không lên tiếng, cậu sợ một khi cậu kêu đau, anh trai sẽ lập tức rời đi.
Cậu chỉ có thể ngưỡng cổ, tận lực thả lỏng. Hứa Phong Diêm cũng biết Quan Tâm khó chịu, hắn đem miệng kề lên ngực cậu bú hai núm vú. Quan Tâm sự khoái cảm trên ngực trấn an, tạm thời xem nhẹ đau đớn ở dưới, đánh bạo ngồi mạnh xuống.
"A!" Hứa Phong Diêm một phát vào lút cán, quy đầu trực tiếp chạm đến cổ tử cung. Nơi chưa bao giờ chạm đến bây giờ lại bị dương vật hung hăng bổ ra, cậu đau đến chảy nước mắt. Nhưng nghe tiếng thở dài sảng khoái của anh trai, trên mặt lập tức từ khóc thành cười, y như tên ngốc.
Quan Tâm ngốc hồ hồ ngồi yên trên dương vật, lúng túng không biết làm gì tiếp theo, Hứa Phong Diêm nhỏm dậy áp cậu lên sô pha, một bên hôn cậu một bên chậm rãi ra vào.
Con cặc Hứa Phong Diêm rất lớn, mỗi lần cắm rút đều bị lỗ lồn gắt gao bó chặt không kẽ hở. Không biết trên thân có cành rễ gì không mà mỗi lần ma sát, toàn bộ hoa huyệt đều ngứa ngáy run run, không khống chế được chảy càng nhiều nước.
"Tâm Tâm, thoải mái không?" Hứa Phong Diêm nhai cắn lỗ tai em trai. Hốc mắt Quan Tâm ầng ậc nước, một câu hoàn chỉnh cũng nói không được, chỉ có thể không ngừng gật đầu, nhỏ giọng khóc thút thít. Cậu biết anh trai không cử động mạnh vì sợ làm đau cậu, ngặt nổi con cặc anh quá dài, cắm nhẹ một cái cũng có thể thọc đến tử cung, đầu khấc gấp khúc như muốn phá vỡ cái vòng đâm sâu vào hơn nữa.
"Bụng trướng quá... Anh...a... đem em chịch hỏng" Quan Tâm thất thần vuốt ve chỗ bụng gồ, khoái cảm khi tử cung bị nong ra quá cường liệt khiến cậu kinh hoảng, nhưng cũng khiến cậu vô cùng thõa mãn, trong cơ thể cậu bây giờ là anh trai mà cậu yêu nha.
"Anh, bắn cho em được không?" Quan Tâm thì thào nói nhỏ "Bắn vào trong tử cung, để em mang thai con anh..." Hứa Phong Diêm nghe đến câu này, hận không thể cùng em trai hòa lại làm một, hắn chỉ có thể điên cuồng nắc mạnh, một lần lại một lần đâm đến tử cung, giống như thật sự muốn cậu thụ thai.
"Được, Tâm Tâm sinh con cho anh, anh toàn bộ đều bắn cho em" Hứa Phong Diêm banh mạnh hai chân Quan Tâm ra, con cặc thâm đen nắc mạnh, chống vào miệng tử cung ồ ạt bắn ra.
Tử cung rốt cục bị tinh dịch nhồi đầy, Quan Tâm đối mặt Hứa Phong Diêm si ngốc cười rộ lên: "Đều bị anh lấp đầy, thật tốt".
Hứa Phong Diêm hôn hôn đỉnh đầu mướt mồ hôi của em trai, thở dài ôn nhu nói: 'Em... thật là đứa nhỏ hư hỏng".
Quan Tâm chớp mắt, làm bộ vô tội: "Vậy sao? Em hư hỏng lắm sao?".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.