Một lát sau Quan Tâm làm bộ tỉnh ngủ, đến bếp xem Hứa Phong Diêm làm bửa sáng, từ sau lưng hắn nhìn vào trong nổi, giống như chó con hít hít mũi: "Thơm quá!"
Hứa Phong Diêm cảm nhận em trai sát bên, cái xẻng trên tay run lên, đem trứng đảo đến sắp hỏng.
"Được rồi, mau đi rửa mặt, ở đây nhiều khói dầu" Hứa Phong Diêm tựa hồ không muốn cùng Quan Tâm ở chung một phòng, vội vã đẩy cậu ra khỏi bếp. Quan Tâm nhìn anh trai không dám cùng mình đối diện, trong lòng một trận mừng thầm, xem ra sự việc buổi sáng đã tác động không nhỏ đến hắn. Hắn vì cái gì không dám nhìn cậu? Có phải hay không đang nhớ đến tao huyệt đẫm nước của cậu? Có hay không nghĩ vặn bung chân cậu hung hăng thao làm.
Không ngoài dự đoán của Quan Tâm, sự việc buối sáng quả thật làm Hứa Phong Diêm chấn kinh không nhỏ. Hắn không biết sự việc xảy ra bằng cách nào, khi tỉnh dậy hắn chỉ thấy quy đầu mình đang cắm trong hoa huyệt của em trai, vô cùng chính xác, không hệ giả. Sau khi rời khỏi phòng, hắn liền cho mình một bạt tay... Thật không dám nghĩ đến, em trai bảo bối mà hắn luôn nâng niu, suýt chút nữa bị hắn làm bẩn, may mắn vẫn chưa đến bước cuối cùng, em trai cũng không có biết.
Hứa Phong Diêm trong lòng tự mình phỉ nhổ, thân là anh trai nhưng lại không tự chủ nghĩ đến nhục thể hổng nhạt của em trai, nơi đó ướt sũng lấp lánh, bị quy đầu hắn nong ra một lỗ, mấp máy lộ ra thịt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nho-hu-hong/269301/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.