- Đau, đau tao!
- Đau á? hơ hơ, tao tưởng lần trước mày đánh nhau suốt ngày ? có chút xút vậy cũng kêu hi hi.
- Xì, tao giả vờ thì ít cũng phải quan tâm chứ, người yêu thế đấy - Tùng cau có quay mặt đi.
- Thích người yêu không - Tôi lấy tay đánh thêm cái nữa vào đầu Tùng.
- Thôi không đánh nữa!
Tùng gục mặt xuống bàn, lấy tay ôm đầu chỗ tôi vừa đánh dù cho nó chả đau tẹo nào. Kệ Tùng, tôi đưa mắt ra hướng cửa sổ, Ngọc ngồi thơ thẩn nhìn những chiếc lá bên ngoài khung cửa sổ, cứ từ từ rơi, thỉnh thoảng lại có vài chiếc đậu lại cạnh cửa sổ. Nhìn nó, Ngọc cười rồi ngủ giống hệt Tùng. Có lẽ lây thói quen của Tùng chăng? tôi cũng chả rõ nữa.
Sau giờ ra chơi, cả lớp chạy ầm ầm xuống sân trường tập chung lại thành hai hàng cho giờ thể dục, tuy tôi không phải một cô nàng quậy phá sống năng động cho lắm nhưng mỗi khi đến buổi học thể dục tôi đều rất thích. Ngọc cũng giỏi về môn này, à nếu nói đúng thì cái gì cũng đều giỏi hết, vượt xa hẳn mấy đứa như tôi.
- Mày không ra học hả? - Thấy Tùng ngồi ở chỗ ghế đá, lấp sau cái cây phượng rất to cho Thầy không chú ý được, tôi cũng chạy ra ngồi khép lép bên cạnh.
- Tao ghét môn thể dục
- Sao vậy?
- Không thích thôi. mày hỏi làm gì
- Vậy kệ mày, tao quay lại hàng đây không thầy phạt thì lại khổ! - Tôi quay người đi, nhưng bàn tay tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nhau-di-tron-duong-ve-nha/47326/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.