" Nhưng con có tình cảm với anh ấy, ba nói con làm sao? Ba đang ép con sống không bằng chết đó.." Mắt cô đã mờ đi bởi những giọt nước mắt vô tình không ngăn chặn lại được, trái tim cô dần như nghẹn lại. Hóa ra cái cảm giác muốn bắt chọn lấy thứ mình thích nhưng không được lại khó chịu đến vậy!
Dương Nhược Thiếu khẽ xoa đầu Dương Hiểu Tình, ông có chút nào đó hiểu cho nỗi lòng con bé nhưng hiện tại dù có để hai đứa đến với nhau thì đứa con gái của ông vẫn sẽ là người chịu thiệt. Là một ông bố, ông thực sự không nỡ đưa con vào đống bùn lầy đó.
" Tình, muốn chiếm lấy một người đàn ông. Trước hết con nên thay đổi, đừng trẻ con vậy nữa " Ông nhẹ nhàng nhắc nhở đứa con.
Vài tiếng bước chân vọng vào căn phòng, nó đang gần bỗng trở nên xa hơn. Dương Hiểu Tình thực chất không hiểu phỏng đoán của mình có đúng không? Cô liều cả cái thân xác còn đau nhức này đến phía cửa phòng, nhưng vừa vục dậy Dương Nhược Thiếu đã giữ cô lại.
" Ở lại đi " Ông tức giận nói với cô, ánh mắt đó đã hoàn toàn chuyển qua khó chịu với tính cách của cô.
Dương Hiểu Tình không hề đoái hoài đến câu nói của ba mình, cô vội vã gỡ tay ông ra rồi mau chóng rời khỏi giường. Những bước chân của cô vội vã đến mức vừa mở được một bên cánh cửa nhìn ra ngoài đã hết sức chịu đựng ngã xuống.
" Cảnh.." Giọng cô với gọi theo bóng hình Trần Mặc Cảnh phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nham-soi-len-giuong/54335/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.