Hơi ấm tách xa người con gái ngồi cạnh bàn trà, sự đơn độc đôi khi tô điểm cho cô. Nhan sắc mang theo nhiều nét thương tâm cũng có thể trở nên vô cảm. Cô dựa lưng vào ghế, hai chân bắt chéo, ánh mắt đầy hy vọng nhìn chiếc đồng hồ xa xỉ trên tường.
Hóa ra cho đến một ngày lòng này cũng sót lại chút ghen ngu muội, một chút ghen vì bão tình trong tâm.. Một chút ghen vì nụ cười ấm áp mà anh trao cho một người con gái khác.
Dương Hiểu Tình không thích cái khoảng khắc chờ đợi, có kẻ nói với cô chờ lâu rồi cũng chán vì vậy tốt nhất nên cắt liên lạc. Có người lại nói, cái duyên không đơn giản muốn cắt là đứt.. Có thể nghiệt duyên gặp phải mảnh tình thắt ngang. Khó thoát ra, cũng khó quay lại nơi nồng ấm, cũng có thể chỉ thứ khiến lòng người thắt tâm bạc bẽo với tình người.
Sự bạc bẽo đầy tâm tình như một món quà đe dọa tâm hồn, nó có thể là một con dao mòn cắt đứt sợi tơ.. Hay cũng đơn thuần là lời nói gió bay, nay ấm mai lạnh rồi lãng quên. Cho dù là phương án nào vẫn chịu cơn đau về tâm hồn, mọi thứ dường như đều nghẹn lại ở một khúc..
Đôi khi nghĩ ra lại giống người đàn ông đó, ngoài lo sợ chỉ biết thầm lặng hứng chịu.. Đừng ai cho đó là mạnh mẽ, nó hoàn toàn là cách tự tay giết cô.. Giết bằng một cách ấm áp, lãnh lẽo, hay có chút mãn nguyện đầy ngu muội.
Trong những suy nghĩ mơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nham-soi-len-giuong/1912122/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.