Về đến nhà không khí trầm xuống hẳn nhưng Trần Mặc Cảnh vẫn xách đống đồ mới qua siêu thị vào bếp chế biến, lúc đầu anh vẫn không quên hỏi cô muốn ăn món gì, thậm chí cũng mua khá nhiều rau củ cho bữa ăn này. Trước nay thì bữa có bữa không nhưng thường thì được nấu chung với thức ăn, cô thì lại ít ăn như vậy nên hay nhắc anh mua riêng. Lúc này thì cô mới hiểu rau mua tại quán ăn thường ăn không được chất lượng như lần đầu, còn mua ngoài lại chế biến mà anh lại không biết mấy món đó. Cô thì đi làm tối mặt mới về, bữa ăn bữa không.
Phía trong bếp vẫn là cái không gian yên ắng chỉ có tiếng xào đảo, mùi nước tương lại xộc lên khiến cô ngồi phía ngoài cũng hiểu anh lại quá tay với món rau. Mấy món kia thường Trần Mặc Cảnh đong đếm theo hướng dẫn nên gia vị ăn rất vừa miệng. Bản thân Dương Hiểu Tình thì không chịu được cảnh tượng nhìn người đàn ông như vậy nên chần chừ mãi mới vào đứng phía sau anh.
" Rau lúc nãy anh mua còn không? " Dương Hiểu Tình cố gắng phá vỡ không khí đó nhưng người đàn ông cứ im lặng cho đến khi cô phải nói lại lần nữa anh mới có chút động tĩnh quay lại hỏi. " Em cần gì?"
Cô nhanh nhẹn nhìn thái độ dễ chịu của anh hỏi. " Túi rau củ ban nãy anh nấu hết chưa? "
" Vẫn còn một nửa trong tủ lạnh. Em cần làm gì sao? " Anh trả lời rồi quay lại tắt bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nham-soi-len-giuong/1912053/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.