Mẫn nhi vội vàng trở lại Đạm yên sơ vũ các, cầm trong tay lá thư mới vừa nhận được, làm nàng ta vội vàng như thế.
“Tiểu thư, có tin tức đến đây!”
Kiều Thủ Ngân đang xem sổ sách ngẩng đầu lên.
“Đưa ta.” Nàng nhận lấy bức ta trên tay nàng ta.
“Tiểu thư, trên thư nói như thế nào? Người truyền tin nọ chỉ nhắn với tiểu thư là chuyện đã có manh mối, hắn đều ghi lại trong thơ, ta nghĩ, tiểu thư ra lệnh bọn họ cũng chỉ có chuyện của Dung Dung, cho nên, là có tin tức của Dung Dung, đúng hay không?” Mẫn nhi ở một bên vừa lo lắng lại chờ mong, kỳ vọng tiểu thư có thể cho nàng một đáp án khẳng định chứng minh phán đoán của nàng.
Xem hết nội dung trên thư, sắc mặt Kiều Thủ Ngân cực kì trầm trọng.
Nhìn thấy sắc mặt trầm trọng của nàng, trong lòng Mẫn nhi có dự cảm không tốt.
“Tiểu thư, chẳng lẽ Dung Dung nàng. . . . . .” Nàng nghẹn lời, nói không được.
“Mẫn nhi, Dung Dung nàng còn sống.”
Mẫn nhi liền giật mình, lập tức vui sướng tươi cười đầy mặt, bỏ đi vẻ mặt lo lắng.
“Thật tốt quá, ta biết mà, ta biết Dung Dung nhất định sẽ không có chuyện gì!” Nàng hưng phấn nhảy, một hồi lâu, mới phát hiện sắc mặt tiểu thư không đúng, trầm tĩnh xuống.”Tiểu thư, người nói Dung Dung còn sống, nhưng Mẫn nhi nhìn sắc mặt người dường như rất trầm trọng?”
Kiều Thủ Ngân mỉm cười.”Không có chuyện gì, Mẫn nhi, muội đến Trần gia trang đi, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-ngoc-moi-yeu-nguoi/3012476/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.