(‘Đứa nào dám ngược tiểu thụ của ta’- chương – Chinh Chinh gặp nạn ký)
“TẠI SAO?! Tại sao muốn ta đại biểu cho trường đi tham gia liên kết hữu nghị? Nói cho ngươi biết, ta chết cũng không đồng ý!”
“Cao Chinh, liên kết hữu nghị có gì mà khủng lắm đâu! Ngươi anh tuấn tiêu sái ngươi siêu phàm vượt bậc, quả thực chính là viên minh châu của trường học chúng ta, chính là vương tử trong trái tim bọn ta, ngươi chính là tình nhân mà mọi người luôn luôn ước ao mơ tưởng, lần này cũng ‘Chí Cao’ liên kết hữu nghị, nếu ngươi không tham gia thì có biết bao cô gái sẽ tan nát cõi lòng đây a! Ngươi nhẫn tâm sao? Ngươi tàn nhẫn quyết tâm thương tổn trái tim thuần khiết trong sáng của các nàng sao? Cái gọi là, tuy cùng sinh, há chăng lại không thể cho nhau…”
Nhìn điệu bộ của ủy viên ban Văn thể mỹ kiêm đại biểu ban ngữ văn miệng lưỡi lưu loát thao thao bất tuyệt, trong lòng ta nghĩ muốn, không phải chỉ là một hoạt động liên kết hữu nghị nho nhỏ thôi sao? Đến mức ta thành tội nhân thiên cổ nữa ý hả? Được, lấy thân phận là con cháu nhà họ Cao suy nghĩ, ta phải tham gia thôi!
Cái gì? Ai nói ta ưa nịnh hử? Đứa nào dám nói ta liền P đứa ấy sang thẳng I-rắc, chơi với vú em Bil Laden luôn nhá!“Được rồi, đáp ứng ngươi là được. Đúng là chả hiểu trường sắp xếp cái kiểu gì nữa, cấp 3 hết rồi mà, còn bày trò tổ chức mấy cái hoạt động vớ va vớ vẩn, bộ không muốn để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nao-dam-nguoc-tieu-thu-cua-ta/1516374/chuong-7.html