[ngược chương đi siêu thị mua sắm]
Xa nhà lâu ngày, vô cùng thương nhớ cha mẹ, kết quả là dẫn vợ bế con, muốn về nhà thăm người thân một bữa.
“Tiêu Vân, chủ nhật chúng ta về nhà được không?” Gần đến ngày, ta đưa ra cái ý kiến này.
“Chủ nhât? 1/12 a…….. Tại sao phải về nhà?” Tiêu Vân ngồi mép giường xoa tóc, hắn vừa mới tắm xong, xà bông trên người thơm thật thơm, lông mi còn ánh lên màu vàng của ngọn đèn, vẻ mặt biếng nhác khi hắn suy nghĩ có vẻ đặc biệt đáng yêu.
Cái này rõ ràng là dụ dỗ! Chắc chắn luôn! Ta nhào từ sau lưng ra, một tay ôm lấy hắn, cằm gác lên vai hắn, hung hăng hít hai hơi mùi thơm của hắn. Ái da, thật khiến ta vui vẻ thoải mái mà! Cảm giác được cơ thể Tiêu Vân càng ngày càng căng cứng, giống như đang căng đến giới hạn, sau đó đột nhiên giống như quả bóng bị xì hơi lại mềm xuống.
“Nói đi, có chuyện gì nhờ ta?”
đây là cái ý tứ gì chứ? Người ta hiếm khi ôn nhu một tý, thế nào mà lại thành bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm rồi đây?
“Ta có nhờ ngươi cái gì đâu! Chỉ là muốn về nhà chơi một tý thôi, càng nói, 1/12 còn là một ngày trọng đại nha!”
“Trọng đại? Ngày nào? Sinh nhật ngươi sinh nhật ta kỷ niệm lần đầu gặp nhau kỷ niệm ngày đầu tiên sống chung?”“… Ngày bệnh AIDS thế giới.”
“Đi chết đi!!!”
Nửa đêm, lăn qua lật lại trằn trọc không ngủ được.
“Tiêu Vân, ngủ rồi à?”
… ….
“Tiêu Vân, về nhà đi!”
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nao-dam-nguoc-tieu-thu-cua-ta/1516370/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.