Đột nhiên nghe thấy tiếng động ngoài cửa, hắn vội vàng đem món cá kho đã làm tốt ra khỏi bếp, thuận miệng hỏi: “Cậu hôm nay tăng ca sao? Muộn như vậy mới về nhà.”
Bạch Hiểu Thanh nhìn người đàn ông mà cậu hết lòng yêu thích, có lẽ người ấy vừa về đã vào bếp nấu cơm, ngay cả áo khoác vẫn chưa kịp thay ra, bên ngoài còn mặc thêm cái tạp dề màu xanh in hình con mực, dưới ánh đèn lờ mờ, cảm thấy thật ấm áp......
Nghe được lời nói quan tâm của Phạm Văn, Bạch Hiểu Thanh muốn khóc rồi. Nếu nơi này thực sự là nơi cậu có thể ỷ lại cả đời và ở đây còn có một Phạm Văn thì thật tốt......
Thấy Bạch Hiểu Thanh vẫn đứng ngốc ngoài cửa, còn chưa thay giày ra, cũng không trả lời mình, lúc này Phạm Văn mới phát hiện cậu hôm nay hơi lạ, nhanh chóng đem thức ăn đặt lên bàn, bước lại gần hỏi: “Hiểu Thanh, cậu làm sao vậy?”
“Phạm Văn......”
“Sao?”
“Cậu đã biết?”
“Cái gì?”
“Tôi...... Tôi là đồng tính!” Bạch Hiểu Thanh cắn chặt răng, dứt khoát thừa nhận.
“Tôi đã biết rồi.” Phạm Văn khẽ cười nói, còn tưởng phải qua một thời gian nữa Hiểu Thanh mới chịu thừa nhận với mình.
Phạm Văn vẫn chưa nói cho Hiểu Thanh biết là hắn đã sớm phát hiện việc cậu là đồng tính. Khi vừa khai giảng năm nhất, Phạm Văn còn chưa mang theo máy tính nên rất hay mượn máy tính của Hiểu Thanh chơi game. Bởi vì cái tính không cẩn thận của mình nên Bạch Hiểu Thanh không giỏi che giấu, bộ phim GV liền quang minh chính đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-leo-hoa-cuc-tum-mot-phat/32900/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.