- À phải rồi, anh có biết thám tử nào kín miệng một chút không? 
Vũ Thần nằm trong lòng Lục Hàm, bỗng nhớ tới chuyện Chung Kỳ vừa nói khi nãy. 
- Em muốn điều tra ai à? 
Lục Hàm vân vê đùa nghịch ngón tay của cậu, hỏi. 
- Vâng, một người bạn của em, Chung Kỳ nói mấy ngày nay không liên lạc được với cậu ấy. 
Vũ Thần gật gật đầu, để mặc cho anh nghịch đầu ngón tay của mình. 
- Là một người bề ngoài khá khó gần, đeo kính không tròng? 
Lục Hàm nghi hoặc hỏi lại. 
- Hả? Anh gặp Tiêu Chân rồi à? 
Vũ Thần nhanh chóng ngồi dậy, kinh ngạc nhìn anh. 
- Ừ, hôm em bỏ đi, anh đến công ti tìm thì gặp được cậu ta. 
Lục Hàm gật gật đầu, vòng tay ôm lại cậu vào lòng mình. 
- Mấy ngày nay Chung Kỳ không gọi được cho cậu ấy. Vậy nên em định kêu người đi điều tra thử xem sao. Dù sao thì cậu ấy cũng không phải loại người vô cớ biến mất như thế. 
Vũ Thân ngoan ngoãn chôn mặt vào lòng ngực Lục Hàm, giải thích. 
- Lần cuối cùng em gặp cậu ta, có nhớ câu ta nói sẽ đi đâu không? 
- Hưʍ... Hình như cậu ấy nói có hẹn đi ăn. 
Vũ Thần nhíu mày nhớ lại. 
-... 
- Hửm? Anh sao thế? 
Vũ Thần dụi dụi mắt mình, hình như hồi nãy cậu thấy khóe miệng của Lục Hàm giật giật thì phải. 
- Không có gì, có lẽ anh biết cậu ta ở đâu rồi. 
Lục Hàm hít sâu một hơi ổn định tâm tình của mình, nếu là người đó, thì những việc này có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-ho-ly-vao-nha/1068472/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.