- Đói chưa? 
Lục Hàm cười cười xoa bụng Vũ Thần. 
- Đói rồi a. 
Vừa lạnh vừa tốn nhiều năng lượng để chơi mấy trò thể thao này, không đói mới lạ. Vũ Thần hướng anh chu chu môi. 
- Khụ, em muốn ăn mì hay lẩu? 
Nếu không phải hiện tại xung quanh có nhiều người, Lục Hàm đã cuối xuống gặm môi Vũ Thần một phát rồi. 
- Ưm mì đi. 
- Vậy chúng ta đi thôi. 
Lục Hàm nắm lấy tay Vũ Thần, vừa mới xoay người thì bỗng một tiếng hét vang lên, một người đàn ông vạm vỡ lao nhanh về phía hai người. 
Lục Hàm phản xạ nhanh liền ôm lấy Vũ Thần dùng lực ở gót chân đẩy mũi giày thật mạnh ra trước. 
"Rầm" 
Một tiếng động lớn vang lên, Lục Hàm ôm chầm lấy Vũ Thần vẫn còn đang ngơ nhác ở trong lòng mình, nhịn không được rùng mình một cái. Người đà ông kia va thẳng vào lan can ngăn cách của sánh băng, tuy đã mặc đồ bảo hộ nhưng nhìn thương thế cùng tiếng động gây ra, anh ta ít nhất cũng gãy mấy cái xương sườn. 
- Lục Hàm, anh có sao không? Có bị thương ở chỗ nào không? 
Vũ Thần hoàn hồn, liền ngay lập tức sờ khắp người anh, tràn đầy lo lắng hỏi. 
- Anh không sao, làm em sợ rồi. 
Lục Hàm xoa xoa đầu Vũ Thần trấn an. 
- Không có.... 
- Này!!! Sao hai người lại tránh ra thế hả??? 
Một cô gái lạ mặt bỗng nhiên xen vào giữa cuộc trò chuyện của hai người, hét lớn. 
Hai người cùng mọi người xung quanh đều quay lại, nghi hoặc nhìn cô gái. 
- Chị gái này, chị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-ho-ly-vao-nha/1068470/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.