Đến lúc Lục Hàm xong việc, trời đã rất khuya. Anh xoa xoa mắt nhìn đồng hồ, đã 12 giờ đêm, anh đưa tay tắt máy tính đi rồi định trở về phòng thì có người gõ cửa phòng. 
"Cộc cộc" 
- Lục Hàm, là ta đây. 
- Bác vào đi. 
Lục Hàm trả lời. 
- Cháu làm xong rồi nhỉ? Đây, uống một ly sữa nóng trước để dễ ngủ hơn nhé? 
Khương Minh đặt một ly sữa trước mặt anh, theo thói quen dặn dò. 
- Sữa nóng? 
Lục Hàm nguy hoặc, đưa tay lên sờ sờ miệng ly. 
- Ừ, lúc trước... À quên, lúc cháu còn chưa mất trí nhớ, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ cháu phải uống một ly sữa mới có thể ngủ ngon được. 
Khương Minh nhẹ nhàng giải thích. 
- Cháu cảm ơn. Muộn lắm rồi, bác cũng nên nghỉ ngơi đi. 
Lục Hàm nhận lấy ý tốt của Khương Minh, nhắc nhở bác đi nghỉ ngơi sớm. Anh nhìn ly sữa với vẻ mặt đầy đăm chiêu. Rõ ràng đều là những chuyện rất quen thuộc, nhưng sao anh lại cảm thấy xa lạ như thế này? 
Nghĩ mãi cũng không ra được đáp án, anh liền uống hết sữa, xuống bếp rửa ly rồi đi lên phòng. 
- Sao em còn chưa ngủ nữa? 
Lục Hàm vừa mở cửa ra, ngay lập tức, một bóng người nằm vật và trên giường hiện lên trong tầm mắt của anh. Anh thấy thế liền nhịn không được nhắn nhở cậu. 
- Em muốn chờ anh về a! 
Vũ Thần dịu dịu hai mắt liên tục sụp xuống của mình, hướng anh cười ngốc nghếch. 
- Được rồi, chúng ta đi ngủ thôi. 
Lục Hàm bắt lấy bàn tay đang dụi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-ho-ly-vao-nha/1068461/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.