Mộc Tư căm nín nhìn trời, nghe điện thoại đầu bên kia vẫn đang lải nhải không ngừng. 
"- Bác sĩ Mộc này, có phải thuốc tôi bị chuốc có thêm thành phần làm lung lay ý chí con người không? Không thể nào mới gặp mấy ngày mà tôi lại có thể rung động trước một người cùng phái a! 
Vũ Thần càng nói càng cảm thấy cậu có lý. 
- Tôi không phải bác sĩ tâm lý, chuyện này tôi không thể giải thích được. Nhưng không phải giới trẻ hiện nay có cụm từ 'yêu từ cái nhìn đầu tiên' đó sao? Chưa kể cậu ấy không phải rất... Ừm, đẹp trai à? 
Mộc Tư cố gắng kiếm một từ lịch sự nhất để miêu tả vẻ đẹp của anh. 
Vũ Thần ngẫm nghĩ, hình như ông nói cũng đúng, một người yêu nghiệt như vậy lại bày bộ mặt làm nũng, đáng yêu (???) với mình, không đổ mới lạ á. Chưa kể, đây cũng là gu của cậu nữa, mặc dù giới tính hơi sai sai. 
"-Vậy... Tôi động tâm thiệt hả bác sĩ? Nhưng hình như anh ấy có người yêu rồi." 
Vũ Thần vẫn còn chút do dự. 
- Sao cậu lại biết? 
"- Nếu anh ấy không có sao lại nhầm lẫn tôi thành chồng anh ấy được chứ?" 
Mộc Tư xoa xoa vùng trán bị giật đến phát đau của ông, mệt mỏi nói. 
- Cậu ấy bị rối loạn kí ức cưỡng chế, chưa kể còn có chút vấn đề về thần kinh. Cậu nghĩ cậu ấy sẽ thật sự nhớ hết mọi chuyện chứ không phải lấy từ nơi khác? Nếu cậu muốn biết rõ hơn sao không tìm thám tử điều tra đi? Cuối cùng, tôi là bác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-ho-ly-vao-nha/1068444/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.