Vỗ vỗ lên đầu Lục Hàm, Vũ Thần hướng về hai cảnh sát viên kia nói lời xin lỗi, thuận tiện thuyết phục họ quay về. 
Đưa tay lau đi nước mắt nước mũi tèm nhem trên mặt của Lục Hàm, Vũ Thần thuận tiện vỗ vỗ nhẹ đỉnh đầu của anh. 
- Sau này không được khóc như thế nữa! 
Vũ Thần nghiêm túc dậy dỗ người kia một phen. 
Lục Hàm hụt hẫng nhìn Vũ Thần, đôi mắt vừa mới khóc xong lại bắt đầu ngân ngấn nước. 
Vũ Thần đột nhiên nhớ ra, hai lần Lục Hàm khóc chẳng phải đều vì cậu hay sao? Vậy mà bây giờ còn đứng đây dạy dỗ anh? Vỗ mạnh lên trán một cái cái, vội vàng giải thích. 
- Ý... Ý của chồng là sau này anh không được khóc nhè như thế nữa, chồng không thích! 
Lục Hàm nháy nháy đôi mắt nhìn cậu, hướng vào lòng ngực cậu củng củng gật đầu. 
Tình cảnh đang tốt đẹp biết bao, bỗng một tiếng " ục ục " vang lên cực kỳ " sát " phong cảnh. 
- Anh đói rồi à? Để chồng đi... Thôi, để chồng đưa anh đi ăn luôn. 
Vũ Thần đỡ anh ngồi dậy, ríu rít xin lỗi hai viên cảnh sát rồi dẫn Lục Hàm xuống căn-tin bệnh viện. 
Nhìn Lục Hàm ngoan ngoãn ngồi ăn ở trước mặt, Vũ Thần khẽ thở dài trong lòng. 
Với tình trạng này của cậu, cậu không thể xuất hiện trước mặt mọi người được. Không ai biết được tên cặn bã Mục Hoài An có đang mai phục cậu trên đường đi hay không cả. Cách tốt nhất là tìm một nơi nào đó để trú thân. Chuyện công ty trước mắt cứ giao lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-ho-ly-vao-nha/1068439/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.