ÂnMặc Ly thích phẩm trà, nàng thích hương trà thanh nhã, thích thưởng thức tư vịtrước khổ sau ngọt của trà, mà đối với chính mình thích gì đó, nàng hướng đếnđều tự mình động thủ.
Đemtrà đã chuẩn bị bỏ vào trong nước, chờ trong nước xuất hiện bọt bột, cầm lấythìa đem bọt bột múc ra, để một bên, đậy nắp trà vẫn tiếp tục nấu, sau một lúc,mới đưa phóng tới thục vu bọt bột kiêu nhập phủ trung. ( TL: đoạn này rối quá,nhức cả mắt, Linh edit đại các nàng đừng chê nha…)
Trongdoanh trướng, hương trà thanh nhã từ từ tản mạn ra, chờ nước trà đã nấu thànhvàng óng ánh, nàng mới cầm lấy cẩm bố bưng lên, đem trà từ từ đổ vào trong ấmtrà.
Sauđó mới ngã hai chén trà, doanh trướng đã bị mở ra.
“Tướngquân tới vừa vặn, nhấm nháp một chút trà ta nấu đi.” Ân Mặc Ly cười yếu ớt, đemchén trà đặt ở vị trí đối diện.
PhànNgọc Lâm cũng không nói cái gì, ngồi vào chỗ, mang trà lên đặt tại mũi ngửingửi,“Quân sư nấu trà vẫn cứ thơm như vậy.” Nàng khen, lập tức than nhẹ.“Bấtquá cái gì đó rất thơm bình thường đều rất nguy hiểm, liền cùng xinh đẹp giốngnhau, thật đẹp, bình thường đều có độc.”
“Đúng,hơn nữa, phi thường độc.” Ân Mặc Ly cười phụ họa, nàng nhẹ nhàng thổi hơi nóngcủa chén trà, mân khẩu trà, cảm thụ hương thơm từ trà, mới lại mở miệng,“Bấtquá, xinh đẹp vô tội, muốn trách chỉ có thể trách người đến trêu chọc.”
“Khôngsai, biết rõ nguy hiểm, biết rõ có độc còn trêu chọc, người trêu chọc thật sựlà cái ngu ngốc!” Phàn Ngọc Lâm cực lực đồng ý, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-gion-chinh-truc-tuong-quan/1539533/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.