"Người phụ nữ của tôi thì sẽ không để lọt vào tay ai cả!" Hắn thừng tuyên bố, đôi môi khẽ gợn lên như sóng biển cuốn.
Sâu trong đôi mắt Dương Hàn Cơ có gì đó rất rối ren.
Anh ta cười xoà, xoa xoa mê man cằm. Đôi lông mày Hàn Cơ nhướng cao lên như đi xem kịch hay.
"Là anh sao Tống Vương Nhật. Sao lại tự ý vào phòng hiệu trưởng thế, anh đang vì phạm nội quy trường đấy"
Hắn liếc nhìn bằng đôi mắt xét dò, đôi mắt phượng sâu xa không thấy đáy cứ như ai vô tình chạm phải sẽ bị thẳm mái xuống vực sâu. Trong đôi mắt đẹp hút hồn kia chỉ toàn đầy ý nghĩ độc hiểm mà tôi không thể biết
Bất chợt hắn nhoẻn mỉm cười gian mị, hắn liếc nhìn xuống người đàn ông thanh tú đó, rồi suy tư
"Vi phạm? Hah ~ Đuổi tôi ư?" Hắn bất chợt đổi hướng nhìn sang thầy hiệu trưởng, một sức mạnh uy lãnh nào đó khiến cả căn phòng trở lên khó thở bội lần.
Ông ấy bất chợt hơi có linh cảm trong người, đây là lần đầu người đứng đầu cả hàng trăm ngôi trường, gia sản giàu nứt đổ cả thành phố lại phải ái ngại nhìn hắn.
Một giọt mồ hôi to đùng chảy dọc sống lưng, ông ta hiểu ngay ý của hắn vội lên tiếng:
"Tức nhiên là không rồi, sao tôi có thể đuổi cậu cơ chứ" Ông ta hơi nghệt người, mặt trắng bệch như tờ giấy trắng "Trường chúng tôi rất vinh dự khi cậu được bước vào ngôi trường này"
Tôi nhìn chăm chú vào biểu cảm của hiệu trưởng. Đúng thật! Hắn đỗ vào trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-trai-toi-la-ke-cuong-chiem-huu/908216/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.