Tôi trầm tư suy nghĩ, nếu chỉ có vậy thì tôi sẽ đồng ý nhưng riêng hắn thì không đời nào! Thà rằng tôi ở nhà đắp chăn ngủ còn hơn, đi đâu gì tầm này, đỡ mỏi chân. Nhìn thấy bản mặt hắn đã không vui rồi chứ nói gì nhìn suốt tới tận pháo hoa kết thúc.
Hắn nhìn tôi lưỡng lự tỏ vẻ ngạo ngán đấy, liền cười thầm. Hắn đến gần đặt tay lên hai tôi, cười ranh ma:
"Nếu không thì thôi, nhưng tôi đoán chắc rằng điều hôm qua hứa không thể rút lại"
Tôi hừ lạnh
"Bằng chứng đâu? Đối với tôi không có tiêu chứng thì..." Giọng tôi nhỏ dần rồi im vặt lại khi thấy hắn giơ cái vật gì đó màu đen mà tôi không biết. Bên trong đó nhẹ nhàng phát ra đoạn tôi nói tôi qua
Giận tím người, tôi chỉ tay liên tục vào hắn như con robot bị gỉ sắt, giật giật lia lịa. Được thôi, hắn thích thì tôi chiều. Tôi trợn mắt nói:
"Được, tôi đi xem đến lúc đấy ai thắng ai!"
Dứt lời tôi quay phắt người, chạy một mạch đi ra khỏi nhà.
Gương mặt hắn thoáng trốc ngạc nhiên rồi cũng mỉm cười, nhưng nụ cười đó chỉ diễn ra đúng một giây rồi dập tắt. Đôi mắt thổn thức trở lên quái dị, có vẻ trong lòng hắn đang có cái gai nào đó không thể nhổ lên hay một cục tức không thể giải tỏa được?
***
Ngôi trường được nằm trong lòng trung tâm thành phố Huyết Tâm, nơi rộn rã nhộn nhịp khác hẳn với cái tên gọi mĩ miều của nó.
Toàn bức tường được cứng được phủ dát một lớp vàng mỏng thành những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-trai-toi-la-ke-cuong-chiem-huu/908214/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.