Giọng cô quá to, làm đôi tình nhân nhỏ sửng sốt tại trận.
Vương Kết Hương thở phì phò hổn hển, ngực phập phà phập phồng, khiến cô có vẻ rất cần một cái bình oxy.
Vẻ mặt của đương sự bị cô mắng lúc này……
Vương Kết Hương không cần nhìn cũng biết vẻ mặt của anh ta bây giờ.
Hai cánh môi mỏng mím chặt, hàng lông mày tràn ngập sự khinh miệt khinh thường, đôi mắt lạnh lẽo như băng.
Ân Hiển cười khẩy một tiếng, nói với Hà Thiện: “Không cần tìm bóng nhựa nữa.”
“Ai thèm chơi bóng với chả nhựa của anh?”
Cô trợn mắt, ưỡn ngực.
Tuy rằng thấp hơn anh ta, nhưng cô cố vượt qua anh ta ở khoản khí thế.
“Làm sao, mẹ anh bảo nhóc là anh dễ tính lắm hả?”
Vẻ mặt và giọng điệu của Ân Hiển đều lạnh buốt.
“Nguyên nhân nhóc ăn nói thô lỗ với người hơn tuổi mà mình mới gặp lần đầu là?”
Vương Kết Hương xắn tay áo cao lên. Nếu không vì cô quá lùn, phải nhón chân mới đánh được anh ta, thì cô đã vả cho Ân Hiển một cái ra trò.
“Anh đã nói tôi là mối tình đầu của anh.”
Khóe miệng anh giật giật. Nửa mặt trên nghiêm túc, nửa mặt dưới phải vội che lại bằng tay.
Hà Thiện không giỏi nhịn như anh, chị phì cười thành tiếng.
Vương Kết Hương đột nhiên xoay người, nhìn chị ta chăm chú với ánh mắt sắc lẻm.
“Anh là đồ lừa đảo! Trước kia anh từng có bạn gái, bị tôi bắt quả tang rồi nhé.”
“Ờ này, bé con à.” Hà Thiện khoác cái mác người lớn lên, chuẩn bị dạy dỗ cô.
Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-den-hon-dao-cua-anh/219114/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.