*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Vương Kết Hương và Ân Hiển đều xin nghỉ ở chỗ làm.
Anh đi đăng kí ở khoa mắt của bệnh viện với cô, khám mắt kỹ càng tỉ mỉ.
Kết quả chẩn bệnh cuối cùng đã có, là bệnh quáng gà tạm thời.
Không có tiền sử di truyền trong gia đình, không có thay đổi bệnh lý ở tế bào hình que trên võng mạc. Bệnh là do lớn lên bị thiếu vitamin A. Bác sĩ khuyên nên có chế độ ăn cân đối, ăn bổ sung vitamin A.
Nghe bác sĩ phân tích bệnh tình xong, mặt Vương Kết Hương cuối cùng cũng nở nụ cười.
Cô kéo cánh tay Ân Hiển, đi ra khỏi bệnh viện. Cô ngước đầu, cười tươi rói với anh: “Ha ha, em không sao rồi.”
“Vui vẻ sớm quá rồi đấy,” Ân Hiển vò rối tóc mái của cô, nói: “Phải bổ sung vitamin.”
Hiếm lắm mới có hôm họ không đi làm, trên đường về nhà, họ cùng quẹo vào chợ cóc mua thức ăn.
Ân Hiển thấy sạp rong có bán cá đù vàng, hỏi Vương Kết Hương có muốn ăn không.
(Cá đù vàng, hay còn gọi là cá đỏ dạ, cá sóc. Bên Tàu gọi là cá hoa cúc)
Cô lắc đầu, nói nhỏ bên tai anh: “Em có thể mang hải sản về, không cần mua đâu.”
Hải sản, Vương Kết Hương chỉ ăn hải sản xấu mã sắp hỏng cô nhặt từ nhà máy ra, vì chúng miễn phí.
Họ lại đi vài bước, nhìn thấy quán thịt lợn.
“Anh mua chút thịt, tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-den-hon-dao-cua-anh/1135990/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.