Buổi sáng sau đêm trăng hoa kia, ánh mặt trời bắt đầu rọi xuống khuôn cửa sổ, chiếu thẳng đến khuôn mặt anh tuấn của Lục Tần Dương và nét đẹp mỹ miều của Đao Thiên Tiên Nữ.
- Oai...oai.
Lục Tần Dương vươn vai tỉnh dậy, hắn dụi dụi hai mắt rồi quay sang nhìn người sư phụ vẫn còn đang xích lõa thân thể của mình mà cảm thán: "Cơ thể của sư phụ thật đẹp".
Sau đó, hắn liền lồm cồm bò dậy, nhưng vẫn không quên lấy chăn đắp lại cho người phụ nữ của mình, tiếp theo hắn liền mặc y phục vào rồi bước ra khỏi phòng.
Suốt khoảng thời gian đó, hắn vẫn không đánh thức nàng dậy vì nghĩ nàng vẫn còn mệt mỏi sau cuộc giao hoan hôm qua nên muốn cho nàng nằm nghĩ ngơi một lát.- Hây da....
Thân ảnh Lục Tần Dương vẫn liên tục chém ra từng đạo linh kỹ - Long Kim Đao. Trong nháy mắt, những gốc cây trong phạm vi hai trăm dặmđều bị hắn đánh nát ra nhiều mảnh.
Chỉ chốc lát, một mảnh rừng chim bay không hết lại bị hắn chỉ vài đao mà chém ra thành một bãi hoang vu tựa hồ vừa mới có một chiến tranh tàn khốc xảy ra ở đây vậy.
Cái mảnh rừng này do không có sư phụ hắn Đao Thiên Tiên Nữ hàn gắn lại nên không có khả năng phục hồi lại như cũ nữa rồi.
Chỉ vài đao chém ra, Lục Tần Dương liền cảm giác được linh kỹ của mình đã tăng thêm một bậc nữa rồi, nên biết, khả năng cảm ngộ linh kỹ cũng là một cách tăng cao sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-con-cua-thap-dai-chu-than/2166670/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.