Sau khi Liên Hồng Phong ra đi, Vô Danh liền thu lại nhẫn trữ vật của Liên Hồng Phong vào trong nhẫn trữ vật của hắn. Đồng thời cũng đem thi thể của Liên Hồng Phong vào trong thế giới hỗn độn của hắn, rồi tại bên trong thế giới hỗn độn xây dựng một cái ngôi mộ, phía trên còn có một tấm bia khắc: Mộ sư phụ Liên Hồng Phong, đệ tử Vô Danh lập.
Vô Danh sau khi an bài thỏa đáng cho Liên Hồng Phong thì hắn liền đi ra bên ngoài tàng thư các. Vừa vặn lúc Vô Danh đi ra tới đại sảnh thì hắn liền nhìn thấy Cấm Phong trận kia mất hết tác dụng, Thiên Đạo Băng Trang cũng từ phía trên không trung rơi xuống. Vô Danh tâm tình hết sức kích động, vật này hắn đã muốn có từ lâu, bây giờ cũng đã thu được một mảnh.
Vô Danh cả người nhảy lên không trung tóm lấy Thiên Đạo Băng Trang, ngay khi tay của hắn vừa mới muốn chạm vào trên Thiên Đạo Băng Trang thì hắn liền cảm thấy một loại khí tức băng hàn lạnh lẽo. Loại khí tức băng hàn lạnh lẽo này để cho hắn cảm giác được giống như thiên địa toàn bộ đóng băng một dạng, Vô Danh lập tức phóng ra Nguyên Anh chân hỏa bao phủ lấy bàn tay sau đó cầm lên Thiên Đao Băng Trang.
Một loại cảm giác mát lạnh ở trong tay truyền tới, Hỗn Độn Thiên Mục cũng đồng dạng nhảy lên liên tục. Vô Danh biết mình không có quá nhiều thời gian, hắn lập tức đưa Thiên Đạo Băng Trang lên phía trước trán sau đó dí sát vào.
Một loại cảm giác băng hàn len lỏi qua mi tâm khiến cho Vô Danh cảm giác như đầu của hắn cũng muốn biến thành que kem đến nơi, sau đó là một đại lượng tin tức dồn dập truyền tới khiến cho Vô Danh không kịp sắp xếp. Qua mấy hơi thở Thiên Đạo Băng Trang liền từ từ biến mất không thấy đâu, Vô Danh biết Thiên Đạo Băng Trang đã cùng thế giới hỗn độn của hắn dung hợp làm một mảnh.
Vô Danh không có thời gian để đi chỉnh lại lượng thông tin lớn ở trong đầu của mình, hắn còn phải làm một việc khác quan trọng hơn. Vô Danh lại tiếp tục ném ra từng miếng trận kỳ xuống xung quanh tàng thư các, hắn muốn rời đi tàng thư các vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn.
Một đợt âm thanh rung động truyền tới, tàng thư các đã bị Vô Danh toàn bộ ném vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn. Làm xong việc này Vô Danh mới thở ra một hơi, bây giờ là thay sư phụ hắn Liên Hồng Phong thanh lý một chút môn hộ.
Vừa nãy thời điểm nói chuyện với Liên Hồng Phong thì tác dụng của Bạo Nguyên Đan cũng đã hết hiệu lực, lúc đó sự mệt mỏi lan tỏa khắp cơ thể của Vô Danh. Nhưng may mắn hắn lại được Liên Hồng Phong tặng cho một viên Giải Độc Đan, chính nhờ viên Giải Độc Đan này mà tác dụng phụ sau khi sử dụng Bạo Nguyên Đan cũng đã hoàn toàn tan biến.
Trong lúc hắn chiến đấu với Cảnh Thừa Ngạo, hẳn là sư phụ của hắn cũng giúp hắn rất nhiều, nếu không thì hắn không thể đơn giản như vậy liền nghiền ép Cảnh Thừa Ngạo. Mà sau khi giết chết Cảnh Thừa Ngạo sư phụ hắn lại cho hắn một viên Giải Độc Đan hóa giải đi đan độc bên trong Bạo Nguyên Đan, sự tình này đối với hắn quả thực là quá trọng yếu.
Vô Danh sau khi thu vào tàng thư các, thần niệm của hắn cũng điên cuồng phóng ra xem tình hình xung quanh Liên Đao Tông, lập tức ánh mắt của hắn liền trở nên tức giận. Đám người vào sau vậy mà lại đi công kích mấy cái cấm phóng trận, cuối cùng thả ra rất nhiều tu sĩ bị Tử Yêu tộc đoạt xá bên trong Liên Đao Tông, mà mấy cái tu sĩ bị đoạt xá này tu vi mặc dù thấp nhưng sức chiến đấu lại không phải những tu sĩ bên ngoài kia có thể so sánh. Trong Liên Đao Tông bây giờ chính là cảnh chém giết không ngừng.
Vô Danh thần niệm vừa mới quét tới một nơi, khuân mặt của hắn lập tức trở nên lạnh lùng sau đó liền biến mất. Vô Danh vừa mới nhìn thấy Vũ Thủy Yên bị hai cái Tử Yêu tộc đuổi giết, cả người trông hết sức chật vật, quần áo rách te tua để lộ ra da thịt ở bên trong.
Vô Danh vừa mới thuấn di một cái đã ngay lập tức xuất hiện ở phía trước hai tên Tử Yêu tộc này, hai tay của hắn đưa ra phía trước chộp một cái, ngay lập tức đã nắm được đầu của hai tên Tử Yêu tộc.
Bành! Vô Danh đưa tay bóp nhẹ một cái, đầu của hai tên Tử Yêu tộc giống như là pháo hoa nổ tung ra từng luồng huyết vụ, tử khí quanh thân tán loạn. Vô Danh đưa tay ra chính là hai cái hỏa cầu, ngay lập tức bao phủ lấy thi thể của hai tên Tử Yêu tộc sau đó đốt thành tro bụi.
Vũ Thủy Yên đang điên cuồng chạy chốn thì lúc này cũng mới kịp phản ứng lại, hai kẻ đằng sau vậy mà lại bị một người mặc áo trắng bóp chết. Vũ Thủy Yên lập tức quay người lại nói:
- Cảm tạ…
Chỉ là nàng vừa mới quay người lại nói ra hai chữ, nàng liền nhìn thấy thân hình kia hết sức quen thuộc. Đúng lúc này Vô Danh cũng quay người lại đi về phía Vũ Thủy Yên. Vũ Thủy Yên lúc này mới bừng tỉnh, hóa ra là Vô Danh đại ca giúp nàng giết hai tên tử yêu tộc kia. Vũ Thủy Yên nức nở nói:
- Vô Danh đại ca….
Vũ Thủy Yên giọng nói run run, xém chút nữa nước mắt cũng không kìm được, nàng sau khi phá được hộ trận bên ngoài Liên Đông Tông thì cũng liền đi tìm cho mình cơ duyên. Nhưng không biết số nàng đen đủi thế nào liền bị hai đầu Tử Yêu tộc kia đuổi giết không ngừng, bọn chúng còn không có trực tiếp giết nàng mà vừa đuổi vừa đùa bỡn nàng. Y phục trên người cũng là bị hai tên này xé ra từng mảnh một, nếu không phải nàng gặp được Vô Danh đại ca thì có lẽ y phục trên người của nàng cũng liền không có lấy một mảnh.
Vô Danh hiểu tâm trạng của Vũ Thủy Yên lúc này, hắn tiện tay ném ra một bộ y phục của mình che bên ngoài cơ thể của Vũ Thủy Yên rồi nói:
- Có ta ở đây rồi muội không cần phải sợ, trước tiên liền đi thay y phục sao??
Vũ Thủy Yên đưa tay lau nước mắt sau đó gật đầu một cái, nàng là tìm một chỗ an toàn thay đổi một bộ y phục mới, dáng vẻ chật vật lem luốc cũng là không còn nữa. Vũ Thủy Yên lúc này mặc một chiếc váy màu xanh trông cũng rất lộng lẫy.
Vô Danh nhìn thoáng qua Vũ Thủy Yên một cái rồi gật đầu, hắn chầm chậm nói:
- Bây giờ được rồi, ta đưa muội đi dạo chơi quanh Liên Đao Tông một chút.
Vô Danh đưa tay ra cầm lấy tay của Vũ Thủy Yên sau đó liền lập tức thuấn di. Hắn mỗi một lần thuấn di là lại có rất nhiều Tử Yêu tộc tộc nhân bị hắn chém giết. Vũ Thủy Yên lúc này mới hiểu được cái gì là dạo chơi quanh Liên Đao Tông.
Vô Danh trong khoảng thời gian dài chém giết cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, số lượng Tử Yểu tộc tộc nhân bị hắn chém giết cũng rất nhiều rồi, hắn cũng không thể tiếp tục thuấn di được nữa. Vô Cực Quyết vận chuyển liên tục cũng không bù kịp cho hắn loại chém giết tốc độ cao này. Vô Danh lập tức vận chân nguyên nói:
- Ta thời gian không có nhiều, các ngươi ở đây liền tự sinh tự diệt.
Vô Danh nói chính là để cho các tu sĩ đi vào trong chiến trường cổ nghe, hắn đã giúp giết đi rất nhiều Tử Yêu tộc tộc nhân rồi, đám người này nếu như ngay cả một chút khó khăn còn lại cũng để hắn giải quyết vậy thì cũng không cần lại tiếp tục tu luyện làm gì nữa. Hắn tin tưởng đám người này có thể giải quyết nốt số Tử Yêu tộc tộc nhân còn lại.
- Cảm tạ bằng hữu ra tay tượng trợ. Ta kêu là Lục Ân…
Một cái tu sĩ tên là Lục Ân ôm quyền hướng về phía Vô Danh cảm tạ, nhưng mà còn không có đợi hắn nói hết thì Vô Danh đã thuấn di biến mất không thấy đâu. Vô Danh cũng là không muốn ở đây cùng đám người đó nói nhảm, hắn liền đi thu lại mấy đầu linh mạch trong Liên Đao Tông.
Vô Danh thời điểm dẫn Vũ Thủy Yên theo cũng liền thu lại được hai đầu thượng phẩm linh mạch, toàn bộ đều bị hắn cho vào nhẫn trữ vật của mình, hắn cũng là không có để ý đầu thượng phẩm linh mạch này dài bao nhiêu liền cất đi.
Vô Danh cũng rõ ràng ý tứ của Liên Hồng Phong, hẳn là muốn nói Liên Đao Tông cũng không thể tiếp tục tồn tại ở nơi này vậy chi bằng để lại cho những tu sĩ đời sau, coi như cho bọn hắn một cái cơ duyên để tăng lên chính mình thực lực, đợi một ngày đại kiếp xảy ra mà nói, hy vọng bọn họ có thể là những người đầu tiên đứng ra gánh vác.
Chính vì thế mà Vô Danh cũng không có đem toàn bộ Tử Yêu tộc bên trong Liên Đao Tông chém giết, hắn sau khi làm xong phần nhiệm vụ của mình thì liền rời đi Liên Đao Tông.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]