Chương trước
Chương sau
Purity, Frediano và Karen lần mò cả buổi sáng cuối cùng cũng tìm đến chỗ coi bói của tên thầy bói khả nghi kia. Cũng chẳng biết tên thầy bói này đã tích được phước đức gì mà lại khiến cho người dân của thôn này bao che cho hắn như vậy, hễ ai phát hiện ra ba người họ đang theo dõi mình thì đều tìm cách cắt đuôi. Ba người họ vất vả mãi mới tìm được đến chỗ này nhưng không ngờ hàng người xếp hàng để được hắn coi bói lại dài như vậy, chưa gì mà Karen đã thấy nản lòng rồi. Purity đứng bên cạnh cứ phải động viên, khích lệ Karen mãi thì nó mới chịu đứng đó xếp hàng cùng họ. Ba người họ chật vật như thế mà đến phiên họ được xem bói thì tên thầy bói ấy chỉ liếc mắt có hai cái đã thẳng thừng tuyên bố sẽ không xem bói cho ba người họ. Từ nãy đến giờ xếp hàng lâu như vậy, Purity sớm đã bực mình rồi, nay thấy tên thầy bói lại không biết điều thì tức giận đập bàn hỏi:

- Không xem bói cho bọn ta? Bọn ta đứng xếp hàng lâu như vậy mà ngươi nói một câu không xem bói là xong chuyện sao? Ngươi đang là muốn gây sự à? Hay là không muốn kiếm tiền?

- Ta không xem bói cho người ngoài thôn này, phiền các người đi cho! - Tên thầy bói vẻ mặt điềm nhiên đáp, rõ ràng là hắn không mảy may để ý đến lời nói của Purity.

Bọn ta đến xem bói trả tiền đàng hoàng chứ đâu phải ăn quỵt? Ngươi phân biệt người trong thôn với người ngoài thôn làm gì? Hay là ngươi có bí mật nào không muốn để người khác biết? Có tật giật mình nên mới làm vậy đúng không?

Thật ra bình thường, Purity sẽ không nói chuyện kiểu đó đâu, chỉ là nàng thật sự mất kiên nhẫn rồi, muốn ép tên thầy bói vào thế bí. Purity cứ tưởng rằng nàng tấn công bất ngờ như vậy thì có thể đánh úp được tên thầy bói nhưng hắn có vẻ cao tay hơn. Tên thầy bói mặt không biến sắc nhìn Purity, như thể những lời nàng nói ra chẳng có chút uy hiếp nào đến hắn vậy.

- Mời các vị về cho!

Purity còn muốn nói thêm mấy câu thì nàng bị Karen giữ lấy. Purity nhìn ra phía sẽ lưu ảnh chợt nhận ra ánh mắt sắc lạnh của đám đông thì rùng mình. Đám đông phía sau này đang dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn Purity, cứ như thế nếu màng còn dám ăn nói thiếu tôn trọng với tên thầy bói ấy thêm một chữ nữa thì bọn họ sẽ lao đến tẩn cho các nàng một trận. Purity nước bọt một cái, đám đông ở đây nhiều người như vậy, một mình nàng không thể xử lý hết được. Nếu kéo thêm cả Frediano và Karen vào chỉ e không thể giải quyết được gì. Hơn nữa tính tình Frediano có hơi nóng nảy. Purity chỉ sợ đến lúc đó Frediano không thể kiềm chế được bản thân rồi lại sử dụng phép thuật như thế thì hỏng hết. Cân nhắc lợi hại trong đó một hồi thì Purity quyết định kéo Frediano và Karen rời khỏi chỗ đó. Tạm thời Purity không thể động đến tên thầy bói ấy nhưng về sau thì chưa chắc. Chủ yếu hiện tại bọn họ phải tìm hiểu xem điều gì đã khiến cho dân làng trở nên cuồng tín như vậy. Còn ra sức bảo vệ tên thầy bói lạ mặt. Càng nghĩ lại càng thấy đáng nghi. Dù thế nào cũng không thể để nhiệm vụ thất bại khi chưa có bước tiến triển nào như vậy được.

Cả ba quay / trở về đền thờ của Frediano, trái với dáng vẻ đông đúc, nhộn nhịp

ở chỗ tên thầy bói đền thờ của hắn vắng vẻ đến mức cả một con ruồi cũng không thấy. Purity thấy cảnh này mà trong lòng cũng buồn thay cho Frediano. Không ngờ đến thần Chấp Pháp tối cao cũng có ngày phải chịu cảnh không chút hương khói như thế.

Chào đón bọn họ ngoài các tu sĩ ra còn có cả Johnathan và Sebastian, có điều thần sắc của hai người họ trông tươi tắn hơn ba người vừa mới trở về. Johnathan vốn là người tâm tư nhạy cảm, vừa nhìn thấy ba người họ thì hắn đã đoán được tám, chín phần rồi bèn hỏi:



- Đi ra ngoài nghe ngóng tin tức không thuận lợi à?

- Ngươi đoán xem! - Frediano nói, trong giọng nói đều là sự bực dọc. - Ta đã gặp không ít kẻ mê muội tà môn ngoại đạo rồi nhưng chưa bao giờ thấy chuyện cả một ngôi làng lớn như vậy đều theo tà môn ngoại đạo hết. Có khi nào tên thầy bói đó bỏ bùa ngải gì vào nguồn nước nên mới khiến dân làng lú lẫn như vậy không?

- Cũng có khả năng. - Sebastian đáp. - Hay là chúng ta đi kiểm tra nguồn nước thử đi, biết đâu lại phát hiện ra gì đó.

- Không cần đâu. - Purity lên tiếng. - Thôn Trầm Ngư và thôn này dùng chung một nguồn nước suối từ trên ngọn núi kia. Nếu như tên thầy bói bỏ thứ gì vào nguồn nước thì người dân thôn Trầm Ngư cũng phải bị ảnh hưởng mới đúng. Vậy nên chuyện này ngay từ đầu vốn không thể xảy ra, chúng ta không nên phí thời gian điều tra nguồn nước mà nên tìm cách tiếp cận tên thầy bói ấy thì hơn.

- Tiếp cận hắn kiểu gì bây giờ? Hắn không xem bói cho người ngoài, thôn dân nơi này thì lại bị hắn mê muội, họ sẽ chẳng giúp chúng ta đâu. - Karen lo lắng lắc đầu.

Karen nói đúng, bọn họ không thông thuộc mọi thứ ở nơi đây, nếu như có sự giúp đỡ của thôn dân thì nhiệm vụ sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Chỉ đáng tiếc rằng gần như tất cả thôn dân đều đã bị mê muội mất rồi, phải làm sao đây?

Hay là chúng ta nhờ Elaine giúp được không? Nhà của cô ấy ở cuối thôn Trầm Ngư, gần sát thôn này. Hơn nữa còn thường xuyên qua lại với người trong thôn, cũng có thể xem như là người thôn này rồi chứ? - Purity hỏi.

- Elaine là ai vậy? - Johnathan nghe thấy cái tên lạ bèn hỏi.

- Một người bằng hữu của ta. - Purity đáp.

- Có đáng tin cậy không? - Sebastian hỏi.

Sebastian lo lắng cũng có nguyên nhân. Nếu như ở gần thôn Trầm Ngư thì có khi Elaine đã bị mê hoặc mất rồi. Nếu đúng là như vậy thì để Elaine tham gia vào nhiệm vụ chẳng khác nào đem một nội gián vào đội. Đây rõ ràng không phải là một quyết định sáng suốt.



- Bọn ta vừa mới gặp cô ấy hôm qua mà. - Purity đáp. - Elaine không tin vào bói toán nên đến giờ vẫn chưa đi xem bói ở chỗ tên thầy bói ấy lần nào, tuyệt đối sẽ không bị mê hoặc đâu.

Purity phải thuyết phục một hồi thì Sebastian mới đồng ý để Elaine tham gia vào nhiệm vụ lần này. Purity nghe thấy vậy liền rất vui, nàng muốn cùng Karen lên núi nói chuyện này cho Elaine biết ngay. Dù sao cuộc gặp gỡ lần trước cũng không được tốt đẹp lắm, Purity cũng không kịp giải thích đàng hoàng với Elaine, vậy chi bằng nhân cơ hội lần này rồi giải thích một lượt vậy.

- Ta cũng muốn đi. - Frediano nói.

Purity đưa mắt nhìn Frediano như thể không tin vào tai mình. Rốt cuộc Frediano có đang tỉnh táo không vậy? Toàn bộ rắc rối mà Frediano gây ra lần trước vẫn chưa đủ hay sao? Hiện giờ còn muốn đi cùng là muốn Purity và Marcus trở mặt thành thù hay gì?

- Ta nghĩ tốt hơn hết là ngài nên ở lại đây đi.

- Nhưng...

- Rắc rối lần trước ngài gây ra đã đủ rồi, xin ngài đừng làm gì thêm nữa.

Purity nói xong liền cảm thấy hối hận, những lời này có quá tàn nhẫn với Frediano không? Frediano lo lắng cho Purity nên mới đề nghị đi cùng nàng. Nếu Purity nói ra những lời như vậy có khiến Frediano đau lòng không?

- Ta biết rồi. - Frediano cố nặng ra một nụ cười gượng gạo.

Purity nắm chặt lấy vạt áo mình mà vò nát. Purity cứ cảm thấy trong lòng khó chịu thế nào ấy, nàng rất muốn xin lỗi Frediano nhưng làm thế nào cũng không mở miệng nói ra được. Trong lòng Purity vẫn mãi canh cánh chuyện giữa Frediano và Marcus. Tuy vẻ ngoài của Marcus không đáng tin cậy nhưng hắn cũng không phải kiểu người khi không sẽ có ác cảm với người khác. Chắc chắn phải có chuyện gì đó rất nghiêm trọng xảy ra giữa Frediano và Marcus. Nhưng dù cho đó là chuyện gì thì hiện tại, trong lòng Purity đã bất giác nảy sinh cảm giác bài xích với hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.