Chương trước
Chương sau
Frediano đi vào bên trong lâu đài, theo sau còn có Oniria và đám người Thomas. Trong khi Thomas tỏ rõ thái độ thán phục trên mặt dành cho Frediano thì Oniria chỉ tỏ ra hết sức bình thản. Thời gian Oniria quen biết Frediano rất dài, đủ để nàng biết năng lực của hắn đến đâu. Frediano không chỉ được ba đấng tối cao ban cho sức mạnh kinh người mà ngay cả trí tuệ cũng vượt trội, bọn người cá này không xứng làm đối thủ của hắn. Oniria chỉ thắc mắc tại sao điều gì đã khiến Frediano không dứt khoát, thẳng tay xử lý bọn người cá này. Frediano mà Oniria biết thừa khả năng để làm vậy cơ mà. Không phải lúc trước, Frediano nói rằng pháp luật không có chỗ cho tình cảm hay sao? Phải là thứ kinh thiên động địa đến cỡ nào mới khiến Frediano thay đổi quan điểm của bản thân vậy?

- Đại nhân thật lợi hại! - Thomas không nhịn được reo lên.

Bọn người cá đã xử lý Thomas gọn ghẽ mà không cần đổ máu vậy mà khi vào tay của Frediano lại mềm như miếng đậu phụ mặc cho người ta bóp nát thế kia, quả thật khiến hắn mở mang tầm mắt. Bây giờ, trong mắt của Thomas, Frediano quả là một đấng anh hùng lỗi lạc.

Oniria đứng bên cạnh Thomas thì lại không có tâm trạng tốt như vậy. Rõ ràng người hạ gục bọn người cá này bằng tiếng hát là Oniria, sao lọt vào mắt Thomas liền trở thành Frediano anh dũng lập công rồi? Thật sự khiến Oniria không phục!

Frediano thì không có vẻ tự hào trên gương mặt như Thomas. Một bọn tép riu mà Frediano phải vất vả đủ điều còn phải đi hạ mình xin xỏ Oniria mới hạ gục được, khổ sở như vậy mà trong mắt của Thomas là đáng tự hào ư? Thật ra nếu là lúc trước thì Frediano sẽ chẳng thèm quan tâm an nguy của các vị thần mà trực tiếp đem đầu của Cordelia đến để bọn người cá tự biết điều mà rút lui. Còn nếu chúng không chịu rút lui thì Frediano cũng không ngại đánh nhau với bọn chúng một trận ra ngô ra khoai, còn an nguy của các vị thần cũng chỉ là thứ yếu. Ngay cả thủ lĩnh của các vị thần là Harry mà Frediano còn không nể thì hắn có sợ ai? Nhưng bây giờ thì khác rồi. Có một tiểu cô nương mà Frediano rất xem trọng luôn dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hắn. Frediano không muốn sự ngưỡng mộ trong đôi mắt đó bị thay bằng sự thất vọng. Frediano muốn trong lòng nàng, hắn luôn là một người hoàn hảo, vĩ đại và dũng mãnh. Lúc trước, Frediano thật sự không có như vậy. Đối với Frediano quá khứ, những thứ phù du bên ngoài hay suy nghĩ của người khác về bản thân hắn đều không phải thứ quan trọng. Cũng không biết vì sao mà Frediano lại xem trọng cảm nhận của tiểu cô nương đó đến vậy. Xem ra là hắn có bệnh rồi!Trong khi thuộc hạ của Frediano đang muốn đến bên cạnh chúc mừng hắn thì hắn đã lên tiếng ngăn cản trước, nói:

- Ta còn có việc, các ngươi trói hết bọn người cá này lại đi. Chờ ta về ta sẽ thẩm vấn bọn chúng sau.

Frediano nói xong cũng bỏ đi luôn. Bố dạng gấp gáp của Frediano khiến Oniria nảy sinh dự cảm không lành, nàng quay sang hỏi Thomas như tra khảo:

- Ngươi có biết ngài ấy đi đâu không?Thomas lắc đầu nguầy nguậy, không phải hắn không muốn nói cho Oniria biết mà hắn thật sự không biết chuyện gì. Thomas mới gia nhập chưa bao lâu, hắn thật sự không biết rõ mọi thứ đang xảy ra ở đây. Ngược lại thì những đồng đội đi bên cạnh Thomas lại biết rất rõ, một người trong số đó nói như đang đùa, bảo:

- Ngài Frediano chắc là đang đi làm anh hùng cứu mỹ nhân đấy!

- Anh hùng của mỹ nhân!? - Oniria quay phắt sang hỏi.



Bọn họ quả là điếc không sợ tiếng súng, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt khó coi của Oniria mà tiếp tục cười đùa vui vẻ với nhau:

- Chẳng phải gần đây ngài ấy rất quan tâm đến vị tiểu thư đó sao? Có khi tin đồn là thật, ngài ấy đang muốn làm con rể của thần Mặt trời đấy!

- Con rể của thần Mặt trời? Bên cạnh ngài ấy còn có nữ nhân khác sao?

Oniria ôm ngực thở gấp, nàng hoàn toàn không tiếp nhận nổi tất cả thông tin mà bọn họ cung cấp cho nàng. Frediano? Con rể của thần Mặt trời? Rốt cuộc trong lúc Oniria ngủ đâu đã có chuyện gì xảy ra vậy? Frediano không chỉ có nữ nhân mới mà người đó còn là con gái của Ark - kẻ thù không đội trời chung với Harry. Tất cả những chuyện này quá khó tin rồi. Nếu không phải chuyện này do chính miệng thuộc hạ của Frediano nói ra mà do người khác nói thì Oniria tuyệt đối sẽ không tin! Frediano mà Oniria biết đâu phải người chỉ vì một chút nữ sắc mà rung động. Frediano đâu phải hạng người dễ dãi như Harry cơ chứ? Rốt cuộc đứa con gái của Ark có tài đức gì mà có thể khiến cho người nam nhân mà Oniria hi sinh tất cả để theo đuổi cũng không có được lại vì nàng mà lộ ra bộ dạng lo lắng đến vậy? Có lẽ nào Frediano thật sự đã động lòng rồi?

Oniria nghĩ đến đây thì tâm tình loạn không thôi. Frediano là của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không nhường cho người khác. Oniria nghĩ vậy rồi mau chóng đuổi theo Frediano.

Trận chiến giữa Purity và Cordelia đã kết thúc từ lâu. Lúc này, Purity đang ôm Karen trong lòng thở hồng hộc, trận chiến vừa rồi hoàn toàn vắt kiệt năng lượng của nàng. Ở bên cạnh, Sebastian đang chữa trị vết thương cho Purity. Sebastian không ngờ Cordelia lại liều lĩnh đến vậy, còn một thứ khác khiến hắn không ngờ hơn nữa là Purity còn liều lĩnh hơn. Hai người bọn họ đưa Sebastian đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, thật sự dọa hắn và Johnathan một trận khiếp đảm.

Frediano vừa đến liền trông thấy dòng máu màu xanh ngọc chảy ra từ cánh tay Purity, thấm đẫm cả chiếc váy mà Karen đang mặc, ngay lập tức sắc mặt của hắn liền thay đổi. Frediano lao đến kéo cổ áo người ở gần hắn nhất là Johnathan quát mắng:

- Ta đã bảo các ngươi bảo vệ nàng ấy cơ mà?

Lần đầu tiên Johnathan thấy Frediano tức giận đến vậy, ngay lập tức bị hắn dọa sợ. Johnathan lắp bắp quơ tay múa chân giải thích:

- Thuộc hạ thật sự đã cố gắng bảo vệ tiểu thư Purity mà! Lúc đó, tiểu thư Purity choàng vai qua siết cổ ả ta nhưng ả ta làm liều, cắn tiểu thư ấy một cái. Chúng thuộc hạ thật sự trở tay không kịp!

"Ả ta" trong lời nói của Johnathan là Cordelia, thủ lĩnh của đám người cá.



Frediano nghe đến đây thì càng tức giận hơn, quát lớn:

- Bộ các ngươi không biết nước bọt của người cá có độc sao!? Sao các ngươi có thể để con ả đó cắn nàng ấy!?

Johnathan sợ muốn khóc luôn rồi, quay sang cầu cứu Sebastian. Sebastian vừa chữa trị xong vết thương cho Purity, hiện giờ vết thương của nàng đã khép miệng lại, không còn chảy máu nữa, cũng không sợ bị nhiễm trùng. Sebastian chậm rãi trả lời thay cho Johnathan:

- Tiểu thư ấy không sao! Người bị độc chết là ả kia.Frediano nghe đến đây thì mới buông Johnathan ra. Frediano khó hiểu quay sang nhìn Sebastian xác nhận:

- Ngươi nói người bị độc chết là ai cơ?

- Máu của ta có độc. - Purity giải thích. - Hơn nữa toàn thân ta vạn độc bất xâm, ngài không cần phải lo lắng đâu.

- Không sao thật à? - Frediano thấy Purity vẫn ổn nhưng còn cố hỏi lại.

- Không sao thật mà. - Purity nhẹ nhàng đáp.

Cũng không biết vì sao chỉ mới xa nhau không bao lâu, sau khi gặp lại, Purity cũng không còn thấy giận Frediano nữa. Hoặc có thể là do Purity quá mệt rồi, không còn muốn bận tâm đến Frediano nữa.

Trong khi Frediano còn đang bận hỏi han và xem xét vết thương cho Purity thì Oniria ở phía sau âm thầm đánh giá nàng. Đứa con gái này của Ark cũng chỉ vừa mới lớn, nhan sắc cũng chưa đến độ chín mùi, cùng lắm cũng chỉ được tính là xinh đẹp chứ không đến mức phải dùng bốn chữ khuynh đảo quần phương. Có điều khi thấy bộ dạng Frediano quan tâm đến Purity như vậy khiến Oniria không khỏi cảnh giác. Cho dù là Oniria, Arianwen, Minette hay Europa dùng mọi cách cũng chưa từng khiến Frediano lộ ra dáng vẻ sốt sắng như vậy. Hôm nay, vì đứa con gái của Ark mà Frediano hốt hoảng đến mức lớn tiếng với thuộc hạ ngay trước mặt người ngoài, dù không nói ra nhưng trong lòng Oniria đã nhận định Purity là một đối thủ đáng gờm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.