Tình hình bên trong lâu đài lúc này không ổn chút nào, toàn thể các vị thần đều đang bị giam giữ, nằm bất tỉnh nhân sự la liệt khắp nơi. Cảnh tượng này trong cũng thật thê thảm quá! Xem ra bọn người cá này muốn giữ các vị thần làm con tin, như vậy thì dù tình hình có xấu đi thì đám người Frediano cũng không dám manh động. Hóa ra bọn cá này cũng không ngu ngốc như Frediano nghĩ, hắn thầm cảm thán một phen. Như vậy thì đã sao? Nếu chúng thật sự có đầu óc thì sẽ không đi chọc vào các vị thần.
Frediano chôn viên phỉ thúy cuối cùng xuống nền cát trắng. Đại trận mà Frediano lập ra không những có thể trấn áp cả trăm người cá mà đến cả các vị thần cũng không thoát được.
Thực ra đại trận này cũng không mạnh đến vậy, chỉ là lúc tên tiểu tử Harry tạo phản, lúc đó, hắn tuổi trẻ hiếu thắng, làm điều càng quẩy còn không cảm thấy mình làm việc sai trái, hơn nữa còn ngang nhiên dẫn binh đến dám thách thức Frediano. Lúc đó, tuổi đời của Harry còn trẻ, cũng không mạnh mẽ như hiện giờ, dễ dàng bị Frediano dùng một đại trận trấn áp không thoát ra được. Harry bị nhốt suốt năm ngày, cuối cùng cũng chịu nhận thua, dẫn binh rút khỏi lãnh địa của Frediano. Kể từ lần đó, cứ mỗi lần nghe đến cái tên của thần Chấp Pháp thì Harry lại không nhịn được bất giác rùng mình. Mặc dù thời thế bây giờ đã thay đổi, Harry đã trở thành thủ lĩnh của các vị thần nhưng hắn vẫn luôn có lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-con-bi-ghet-bo/3616306/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.