Kì kiểm tra đó giờ chỉ còn là kí ức xa xưa đối với Purity. Nàng giờ đây, mười bảy tuổi, trưởng thành, chín chắn, là đệ nhất thiên tài đỉnh đỉnh đại danh của Học viện. Các nam sinh mơ mộng về nàng. Còn các nữ sinh muốn trở thành nàng. Nàng quá tốt để có thật. Một viên ngọc hoàn mỹ được nữ thần Hypatia nâng niu trên tay. Nàng tựa như kính hoa thủy nguyệt (1),chỉ có thể nhìn, không thể chạm.
Purity cùng Karen đến văn phòng của Nicolas. Purity gõ cửa, lát sau, đằng sau cánh cửa vang lên giọng nói:
- Mời vào!
Cánh cửa lập tức mở ra. Tuy không phải lần đầu tiên nhưng nàng vẫn không thoải mái lắm khi ở đây. Áp lực mà
Nicolas tỏa ra, ngay cả người kề cận là Alfred cũng khó lòng thích ứng được.
Căn phòng đặc biệt rộng rãi, rộng hơn cả một lớp học. Nhưng những cái tủ cao chứa đầy sách cùng tài liệu khiến người ta thấy ngột ngạt, khó thở. Đối diện với cửa chính là bàn trà. Tiếp theo sau là bàn làm việc của Nicolas. Hai chồng tài liệu chất cao như núi gần như che mất ông, chỉ còn lại một phần tóc hiện lên. Phía sau ông là một khung cửa sổ lớn, cực kì lớn, kéo dài từ chân tường đến tận trần nhà. Nguồn sáng chói mắt từ khung cửa sổ khiến
Nicolas càng thêm uy nghi, đạo mạo.
Trò biết ta gọi trò đến đây là có việc gì chứ? - Nicolas hỏi.Đệ tử hiểu rõ, thưa giáo sư Nicolas. - Purity trả lời, đôi mắt liếc về phía Alfred một cái thật nhanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-con-bi-ghet-bo/3614634/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.