Phải giữ nguyên tư thế đó suốt cả một đêm nơi rừng sâu lạnh lẽo, Purity tuy chưa già nhưng toàn thân đã ê ẩm rã rời. Tuy vậy, cô bé vẫn cố gắng tranh thủ thời gian đến sớm hơn giờ hẹn. Không chỉ vì cô bé không muốn thất hẹn với hắn mà còn vì cô bé sợ hắn sợ phạt cô bé lần nữa như hôm qua. Cảm giác áp bức về cả tinh thần lẫn thể chất, mỗi khối cơ trong cơ thể gồng cứng đến phát đau này, cô bé thực sự không muốn trải nghiệm thêm lần thứ hai. Đưa tay gạt cành cây che khuất tâm mắt, người trước mặt đang nhàn nhã chơi cờ. Nhớ lại những việc xảy ra hôm qua, trong lòng thực sự cảm thấy tự hào vì đã bái được một vị sư phụ tốt nhưng trong sự tự hào đó cũng có chút bất mãn. Purity mau chóng tiến đến bái kiến hắn. Marcus không ngẩng đầu lên, như thể để hoàn toàn tập trung vào thế cờ, nói:
- Học viện đã dạy ngươi kiếm đạo gì, vận khí ra sao, không cần che giấu, cũng không cần ngại, biết được bao nhiêu cứ thi triển cho ta xem!
Hắn nói, tầm mắt không rời khỏi bàn cờ. Cô bé cực kì vâng lời, rút thanh Bạch ngọc kiếm ra khỏi vỏ, bắt đầu thi triển kiếm đạo. Những gì cô bé học được trong một tháng qua đều là những kiến thức căn bản, cộng với sự dạy dỗ có phần thiên vị của Alexandra, thật sự cảm thấy thứ võ công mèo cào này có thể giúp Purity vượt qua được kì sát hạch đầu tiên đã là thu hết may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-con-bi-ghet-bo/3586685/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.