Chương trước
Chương sau
Lyfing leo lên một cái cây cao để định hướng đường đi. Kia rồi! Làng Thợ rèn ở phía bên kia, xa xa, trên một ngọn đồi đúng như lời Purity nói. Hắn vui mừng, đang định đáp xuống mặt đất thì bỗng nghe được tiếng cãi nhau.

- Thế bây giờ các ngươi không chịu nghe lời ta đúng không?

- Không phải đâu Artemisa! Nhưng nếu ám sát con gái của thần Mặt trời, thì e rằng chúng ta...

- Ta đường đường là con gái Thủ lĩnh của các vị thần. Một thần Mặt trời nhỏ nhoi mà cũng dám lấy ra đe dọa ta ư? - Nha đầu đó kiêu kì hừ lạnh. - Nếu các ngươi không muốn giúp thì thôi.

Chỉ thấy nha đầu đó lấy ra một cái gương, bên trong phản chiếu hình ảnh của Purity. Lyfing hoảng sợ, xém chút nữa là ngã khỏi cành cây. Bọn chúng đang âm mưu hại cô bé đó. Hắn tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra được, đặc biệt là khi Purity là ân nhân cứu mạng của hắn.

...****************...

- Artemisa? Sao ngươi lại ở đây? - Purity đề phòng, lùi lại vài bước.

- Hừ! Ngươi nghĩ ta muốn đi cùng ngươi lắm sao? Ta vừa nhận được thông báo có phạm nhân trốn thoát. Hắn đang ở trong rừng đào này, đi một mình không an toàn nên ta đành đi cùng ngươi. Khi nào gặp được đồng môn khác thì ta mặc kệ ngươi.

Purity nghe tới đây thì có hơi chột dạ. Cô bé gãi gãi cằm, không hỏi thêm gì nữa. Hai ngươi im lặng cất bước.

- Ngươi có nghe tiếng gì không? - Artemisa hỏi, cẩn trọng rút kiếm ra.

- Đúng là có tiếng động lạ. - Purity nắm chặt thanh Bạch ngọc kiếm, nhỏ giọng nói.

- Hình như là trong cái hang đó.

Một cơn gió thổi qua, hàng vạn âm thanh khác nhau vang lên. Tiếng xào xạc của lá cây. Tiếng sột soạt của những bụi cỏ. Cơn gió qua đi, mọi vật đều yên lặng. Hai người đối lưng với nhau. Một nhịp tim đập, Purity trông thấy có thứ gì đó đang chuyển động.

- Nó đang đến!

- Là gì?

- Xà yêu. - Artemisa thở gấp, vừng trán ướt đẫm.

- Nếu chúng ta thua thì ngươi chạy trước đi nhé! Ta sẽ giữ chân nó.

Câu nói của Purity như đánh thức chút lương tri còn sót lại của Artemisa. Đây không phải lúc để nội bộ lục đục. Mạng sống của Purity và Artemisa đang gắn chặt vào nhau.

- Giữ kĩ cái này. - Artemisa nhét vào tay Purity một cái lọ.

- Gì vậy?

- Hùng hoàn (1)! Rắn sợ hùng hoàn.

- Cẩn thận!



Xà yêu lao đến từ bên trái, tấn công cả hai. Hai người vội tách nhau ra. Xà yêu chọn tấn công Artemisa, nó nhe răng nanh ra, một tia chớp xé toạc bầu trời.

"Xem ra nó sắp tu hành đến đại viên mãn rồi. Mình không đủ khả năng để giết nó.". Artemisa né tránh leo lên cây, chợt nhớ đến "7 tấc" hay "3 tấc" (2),cô bé nắm chặt thanh kiếm đâm thẳng.

- Đừng!

Purity tụ một lực nước cực mạnh đẩy Artemisa văng ra xa một đoạn. Cô bé mở lọ hùng hoàn rồi vẩy nó vào người Xà yêu. Xà yêu kinh hãi định bỏ trốn, Purity liền nhốt nó vào một quả cầu nước. Nó không chết, còn nhe răng đe dọa ngược lại cô bé.

- Xin lỗi! Vừa rồi ta chỉ là bất đắc dĩ thôi. - Purity nói, cẩn trọng nhìn Artemisa.

- Còn dám nói là không cố ý? Khốn kiếp! Ta thấy ngươi rõ ràng là muốn đơn phương lập công. Đừng có ở đó mà xảo biện!

Không để Purity nói đến câu thứ hai, Artemisa lập tức rút kiếm lao về phía cô bé.

- Lùi lại!

Lyfing bất ngờ xông ra, tán một phát khiến Artemisa ngã trở lại nền đất.

- Ta đã bảo ngươi đi tìm Aiden mà? Sao ngươi còn ở đây?

- Còn không phải lo cho tiểu nha đầu nhà ngươi sao? Khốn kiếp! Thần linh đúng là một lũ giả nhân giả nghĩa. Ban nãy ta nghe lén được ả ta muốn giết ngươi.

- Cái gì?

Purity chấn động, hoàn toàn không tin được người ban nãy còn kề vai sát cánh chiến đấu cùng mình nay lại muốn đâm mình một nhát.

- Hừ! Ta biết ngay mà. Ngươi vốn là một con quỷ! Còn thông đồng với yêu quái này hại ta. - Artemisa cố gắng biện minh cho bản thân, hất ngược gáo nước bẩn này vào người Purity.

- Đừng có mà già mồm! - Lyfing đứng chắn cho Purity.

- Nếu ta thua thì ngươi chạy ngay đi. Ta sẽ giữ chân ả. - Hắn thì thầm với cô bé, chỉ đủ để hai người nghe thấy.

- Thế còn Elaine? Ngươi định để nàng ấy một mình sao?

- Yêu quái chịu chết đi!

Artemisa ném Lưới bắt yêu lên không trung. Lưới bắt yêu nhanh chóng định vị được con mồi. Lyfing bị mắc kẹt, càng cố ra sức vùng vẫy thì tấm lưới càng siết chặt.

- Khốn kiếp! Đừng tưởng là ta sợ ngươi!

Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Purity quả thật rất sợ. Artemisa là người có thành tích tốt nhất ở môn thi đấu đối kháng. Trên hết Alexandra trước nay không thích cô bé. Chưa từng một lần dạy Purity tử tế. Không cần đấu cũng biết cô bé sẽ thua rất thảm.

Đúng như dự đoán Artemisa tung đòn quyết liệt. Mỗi nhát kiếm là mỗi lần muốn lấy mạng Purity.

- Chịu chết đi!



Thanh Bạch ngọc kiếm bị hất văng đi. Purity hoàn toàn không còn sức phản kháng. Cô bé nhắm mắt lại, chấp nhận số phận.

Một, hai, ba nhịp tim đập trôi qua, Purity không cảm thấy gì dù chỉ là một cái nhói nhẹ. Cô bé cẩn trọng mở mắt ra. Trước mặt là một nam nhân cao gần hai thước, khoác một tấm áo choàng đỏ. Nam nhân nọ quay đầu nhìn Purity một lúc. Ngũ quan sắc xảo, như một pho tượng được chạm khắc tinh tế. Mái tóc đen dài đến eo. Làn da nhợt nhạt. Y phục đỏ. Tất cả màu sắc tương phản với nhau khiến hắn trông không chân thật chút nào. Hắn bế xốc cô bé lên, nhìn thật kĩ từng chút. Ánh mắt hắn tựa mặt hồ yên ả, không có quan tâm hay lo lắng nhưng lại khiến cô bé cảm thấy ấm áp. Hắn đặt cô bé xuống, quay sang nhìn Lyfing, chỉ thấy lúc sau hắn áp giải Lyfing đi.

Hắn quay lại nhìn Purity rồi lại quay sang nhìn Artemisa. Không biết hắn nghĩ gì mà sau đó, hắn trói Artemisa lại rồi bế Purity lên.

...****************...

- Đây là chuyện tốt gì đây hả, Frediano? Ta tưởng ngươi đến đây để bắt phạm nhân? - Harry chặn Frediano lại, quyết tâm làm một trận cho ra lẽ.

- Không có gì là tự nhiên cả Harry. Con nhóc đó muốn giết nha đầu này, ta chỉ là thấy chuyện bất bình ra tay cứu giúp thôi. - Frediano bình thản đáp, hắn thả Purity xuống, quay sang mặt đối mặt với Harry.

Hypatia nghe vậy liền lao đến, ôm con gái của mình vào lòng.

- Đây là chuyện tốt mà con gái ngươi làm ra sao, Harry? - Nàng tức giận trừng mắt nhìn Harry.

Ark đứng bên cạnh vẫn rất bình tĩnh, chờ một câu trả lời thỏa đáng từ Harry.

- Ta tin con gái của ta. Vả lại, nếu Artemisa thật sự ra tay thì chắc chắn là do con gái của ngươi sai trước. - Hắn cười khẩy nhìn Hypatia, bộ dạng thách thức.

Ánh mắt của nàng, rõ ràng là muốn lao đến bóp chết hắn. Ark nắm chặt lấy tay nàng. Hắn lắc đầu ra hiệu nàng đừng manh động. Harry thấy thế thì đắc ý dẫn Artemisa rời đi.

Frediano nhìn Purity một lát, có vẻ như hắn không yên tâm về cô bé này. Hắn tiến đến bên cô bé, ngồi xổm xuống, ngang bằng với Purity.

- Ta đã nhìn thấy con chiến đấu. Con rất dũng cảm, rất có năng khiếu. Ta tin rằng con sẽ trở thành một vị thần tốt. - Giọng hắn trầm trầm, đều đều, nhưng rất chân thành.

- Có thể sao? - Purity hoài nghi hỏi, nhớ đến cảnh bản thân bị đánh bại, hất văng cả kiếm, cô bé không tin mình có thể trở thành một vị thần tốt.

- Ta dùng sinh mạng để bảo đảm với con, con sẽ là một vị thần tốt.

Đôi mắt cô bé mở to, hắn dùng cả sinh mạng để đảm bảo. Thế gian có mấy ai có thể dùng sinh mạng để bảo đảm tương lai của một người. Nam nhân này tuy bề ngoài lạnh nhạt nhưng bên trong lại rất quan tâm cô bé.

- Ta... Ta là Purity.

Cô bé lấy hết dũng khí giới thiệu bản thân với hắn. Hắn nhìn cô bé một lúc lâu. Purity nín thở chờ đợi hắn đáp lời.

- Ta là Frediano.

...****************...

(1): Một khoáng vật có mùi đặc trưng, độc và sinh ung thư.

(2): Theo dân gian thì đây là vị trí tim rắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.