Nhận được mấy lời khách khi ấy của Dương Tư Thần thì Phi Vũ lấy làm lạ. Từ trước tới nay con người của anh không phải như vậy! cho dù Phi Vũ có liều cả cái tính mạng để cứu Dương gia thì cũng là trách nhiệm của một đàn em đối với đại ca của mình. Phi vũ nhìn Dương Tư Thần mà trả lời.
- "Đại ca, anh là đang nói cái gì vậy, dù cho ra sao thì việc cứu mạng đại ca, trung thành với đại ca cũng là bổn phận của một đàn em như em"
- "Không! Cậu là một người bạn"
- "Đại ca...!"
Hiếm khi thấy Dương Tư Thần cũng có lúc trở nên như thế này. Hai người ngồi uống rượu cùng nhau dưới khi một khung cảnh gió mát vi vu chiếu qua khung cửa sổ.
Sáng hôm sau công việc bắt đầu tại nước Mỹ. Không khí ồn ào sôi động nhưng đối với một người lạnh lùng như Dương Tư Thần thì lại cảm thấy vắng lặng đến lạ thường.
- "Để tôi lái xe"
Phi Vũ lái chiếc xe hạng sang ra. Dương Tư Thần mới mở cửa xe đã tranh quyền lái xe của Phi Vũ rồi.
Không nói gì Dương Tư Thần đã leo lên ghế ngồi lái xe làm cho Phi Vũ phải nhanh chóng ngồi sang ghế phụ. Hôm nay anhnh đi đến công ty...
Nước Mỹ khung cảnh đường phố nơi đây rất đẹp làm cho người ta cứ muốn mơ mộng đến những điều xa xôi. Cảnh đường phố xa hoa nhưng cũng nhẹ nhàng bay bổng khi buổi sớm mai vừa bắt đầu, những màn sương mỏng nhưng cũng dần dần được rõ ra khung cảnh trước mắt.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-co-truong-ve-lam-vi-hon-the/1001331/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.