Dương Tư Thần ghét nhất kiểu từ chối dài dòng mĩ nghệ, riêng anh có thì nói có, không được thì nói không được. Anh không thích những người loè loẹt, ăn mặc hở thịt ra như vậy, nghĩ đi nghĩ lại cô ta cũng không có điểm nào nổi bật khiến anh có thể thích thế mà sự thật vẫn là sự thật.
Hôm đó Chu Linh Linh thì đi về nhà bố mẹ đẻ, nói là nói vậy chứ thực ra là không có bố mẹ để nào ở đây cả, những người đó đều là giả, chỉ là một lớp giáp bảo vệ cho sự sự dối trá bên ngoài, người cô ta gặp hôm chính là bố thật cô ta, một người bí hiểm vẫn đang chưa rõ được thân phận thật sự.
Vài ngày sau, cũng đã đến ngày như lời Chu Linh Linh nói, đó là buổi tiệc mà chuẩn bị bởi ba mẹ giả cô ta. Họ là một thương gia?...Không! Thực chất không phải, đó chỉ là những lời đồn mà chỉ có thể dùng tiền để mua lấy, còn mục đích thì tất nhiên là Chu Linh Linh rõ nhất.
Một đêm trăng với những ngôi sao nhẹ nhàng lấp lánh dần dần được giải giác trên bầu trời của thành phố, đô thị sầm uất chính nơi có thể để ý rõ nhất từ trên bầu trời xuống là căn biệt thự xa hoa của thống đốc Dương Tiêu Hồng cũng là nhà của Dương Tư Thần. Họ đã thuê xe và đang bắt đầu đi đến nơi buổi dạ tiệc, có những người mà thống đốc Dương Tiêu Hồng coi là thông gia kia đã hẹn trước.
Một bờ biển trải dài với những bãi cát được sao chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-co-truong-ve-lam-vi-hon-the/1001323/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.