Một lúc sau.
Sau khi Dương Tư Thần tỉnh dậy sau lần hôn mê dài của cuộc đại phẫu thì vẫn còn đang được dưỡng sức.
- "Phi Vũ"
Chu Linh Linh bước đến chỗ Phi Vũ cậu ta đang đứng, trên tay cầm một túi hoa quả, khuôn mặt vui vẻ cười nói, hôm nay cô ta mặc một bộ váy trễ vai để lộ ra phần ngực đẫy đà cùng đôi giầy cao gót 7 phân, gót cao nhỏ tưởng chừng đi muốn gãy đến nơi.
- "Chị Chu Linh Linh"
Phi Vũ thấy cô thì cũng chào lại.
- "Sao thế, tự nhiên hôm nay kêu tôi bằng chị"
- "Em không biết, chắc đang tập cách xưng hô dần cho sau này đỡ bỡ ngỡ"
Chu Linh Linh mặt hơi đỏ hồng rồi cười ngại ngùng nhìn Phi Vũ.
- " Anh Dương Tư Thần đã tỉnh lại rồi"
Chu Linh Linh trên mặt không thoát khỏi vẻ vui mừng nhưng có vẻ cũng không được tự nhiên cho lắm, ai cũng không thể biết được trong lòng cô ta đang nghĩ hay âm mưu những gì.
- "Thế anh ấy có bị mất trí nhớ không? À...Ờm ý tôi là anh ấy có nhớ ra mọi người không? tại vì lần va trạm vào đầu mạnh quá nên tôi sợ"
- "À không có, mà nhà anh Dương Tư Thần rất rất nhớ chị đó. Người đầu tiên anh ấy nhắc đến sau khi tỉnh dậy là chị"
- "Thật sao?"
Là anh ta vẫn không sao! Đáng chết, cứ đợi đấy. Chu Linh Linh hơi nhíu mày không vui nhưng vẫn cố gượng cười.
- "Anh ấy...đâu rồi"
- "Anh Dương Tư Thần đang nghỉ ngơi trong phòng, chị mau vào thăm anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-co-truong-ve-lam-vi-hon-the/1001305/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.