Thấy cô vẫn còn nằm ngủ ngon lành trên giường. Dương Tư Thần không chấp nhặt nữa liền rời đi thì lại bị cô kéo tay lại, lực của cô cũng khá mạnh trái ngược với vẻ đẹp nhẹ nhàng bên ngoài khiến anh khá bất ngờ.
Dương Tư Thần bị vấp vào chân mình mà ngã xuống giường bên cạnh chỗ cô nằm.
- "Cô..."
Chân cô tung chăn đang đắp trên người mình ra, duỗi thẳng chân mạnh mẽ gác lên bụng anh.
- "Ơ...Được lắm cô dám!"
Dương Tư Thần tức giận với một người khi ngủ say, anh nhìn vào gương mặt cô trong bóng sáng mờ nhạt của chiếc đèn ngủ, đôi mắt nhắm nghiền trong bộ lông mi dài cong vút ở khoảng cách gần hương thơm trên người cô lại bay vào thính giác của ai đó dung hoà với một chút hơi men trên người anh.
Hoá ra vì hôm nay anh ở bên ngoài uống rượu nên mới về nhà muộn, tửu lượng của anh rất tốt nên uống khá nhiều mà không có cảm giác say. Bây giờ vì tình cảnh lúc này mà làm trỗi dậy hơi men đang được kìm nén trong anh, ham muốn của anh đã bị mùi hương phụ nữ của cô kích thích không còn cảm thấy tỉnh táo như bạn đầu nữa.
Lục Kiều Hân bây giờ như một liều thuốc nghiện của anh vừa kích thích vừa hạ hỏa cho anh ngay lúc này, thân hình mềm mại trước mặt anh đợi anh đến xơi tái. Bờ ngực của cô phập phồng vì thở, khi ngủ hơi thở nhẹ hẳn không giống lúc đang còn thức vì cơ thể được nghỉ ngơi là khi thân chủ đã ngủ say.
Dương Tư Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-co-truong-ve-lam-vi-hon-the/1001293/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.