Vết tụ máu trên đùi Hoàng Tiếu Quang rất lớn, chạm vào liền châm chích đau đớn, nóng rát phừng phừng. Nhưng thuốc mỡ chứa bạc hà, bôi lên sau cảm giác mát lạnh, rất nhanh đã thoải mái hơn nhiều. Cố Gia Dương thật cẩn thận xoa vòng vòng lên chỗ đau, muốn làm cho máu tụ tan bớt.
Chỗ máu tụ phồng rộp lên chứa đầy máu đã biến thành màu đen, nhìn mà ghê người. Hơn nữa háng vốn dĩ ít bị phơi ra nắng, trắng nõn như vậy càng khiến chỗ máu tụ trông có vẻ nghiêm trọng.
Cố Gia Dương đau lòng hề hề thoa thuốc, còn cho thêm nhiều thuốc lên chỗ bọng máu theo yêu cầu của cậu, bên này càng dốc lòng hầu hạ bên kia Hoàng Tiếu Quang càng thoải mái, trong miệng bắt đầu rên rỉ lên: “Đúng vậy, chính là nơi đó…… Ân, thật thoải mái!…… Nơi đó, nơi đó lại ấn thêm một ít!”
Cậu càng kêu rên thoải mái, tư tưởng Cố Gia Dương lại càng đi lạc, kích thích hăn hưng phấn không thôi. Tay hắn vuốt lên bắp đùi trơn đến mức có thể khiến ruồi muỗi trượt ngã, trắng đến mức đậu hũ nhìn thấy phải đâm đầu vào tường, mềm tới mức có thể làm hắn suy nghĩ miên man…… Lại thêm từng tiếng rên rỉ như trúng xuân dược của dưa chuột nhỏ, nếu tiểu huynh đệ của hắn không tỏ vẻ “ngưỡng mộ” một chút thì chính hắn cũng phải hoài nghi mình có phải liệt dương hay không.
Vì thế lúc Hoàng Tiếu Quang lại một lần nữa cao vút rên lên “Chính là nơi đó ~~~”, đại não Cố Gia Dương rốt cuộc đứt phựt, hoàn toàn bị t*ng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-chuot-nho-cua-ta-nga-dich-tieu-hoang-qua/215227/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.