*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiểu Quang! Đồ dưa chuột này sao lại ngốc đến như thế hả?” Chợt biết được bạn thân cùng phòng đã bập vào món nợ khổng lồ, Tiểu Tượng ở trong phòng ngủ tức đến mức dậm chân, ngón tay chọc chọc điên cuồng vào trán Hoàng Tiếu Quang.Nguồn: langsatti.wordpress.com
Hoàng Tiếu Quang đáng thương hề hề che trán ngồi trên giường, né trái né phải: “Ngốc gì mà ngốc? Ta như vậy gọi là thành thật! Kính chiếu hậu nhà người ta đúng là do ta bẻ gãy, không thể trốn tránh trách nhiệm a….”
“Ta không nói cái đó! Mắc nợ thì mắc nợ, chẳng lẽ ngươi liền cứ như thế cam tâm tình nguyện để đối phương áp bức?” Tiểu Tượng vung tay lên, một chân dẫm lên ghế dựa, tạo dáng nữ thần tự do: “Thời đại này vốn là thời của những con nợ, ngươi phải đuổi kịp trào lưu, thể hiện đúng tinh thần trời đất bao la chỉ ta mạnh nhất! Hắn gọi cho ngươi, ngươi phải cúp máy, hắn tới cửa tìm ngươi, ngươi phải đạp đổ cửa; hắn dỗ dành ngọt nhạt, ngươi phải lạnh lùng trừng mắt; hắn ôn nhu như nước, ngươi phải làm tra nam……”
Hoàng Tiếu Quang vội vàng cắt lời: “Cái gì đấy, đoạn trước nghe còn xuôi, đoạn sau càng nghe càng lạc đề vậy? Giữa hai bọn ta là quan hệ giữa kẻ thiếu nợ và kẻ đòi nợ, đâu phải giữa vợ Tào Khang và Trần Thế Mỹ……”
“Tóm lại rốt cuộc đều giống nhau!” Tiểu Tượng vỗ vỗ ngực: “Hãy tin ta, ngang ngược là đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-chuot-nho-cua-ta-nga-dich-tieu-hoang-qua/215223/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.